Chương 24: (Vô Đề)

Editor: Gấu Gầy

Sở Thu Bạch đứng ở gần cửa trao cho Sở Giang Lai một nụ hôn khó hiểu. Cảm giác lâng lâng như đang mơ lại ập đến. Y không nhịn được mà cong ngón tay lại, muốn nắm chặt lấy tất cả trong vòng tay.

"Meo—"

"Hức—"

Tiếng mèo kêu thảm thiết và tiếng kêu đau không kìm nén được vang lên gần như cùng một lúc.

Sở Thu Bạch như bừng tỉnh khỏi giấc mơ, ngẩn người buông tay ra, kinh ngạc nhìn con mèo trắng nhỏ chạy vụt đi và hàng lông mày nhíu chặt của Sở Giang Lai trước mặt.

Bệnh viện thú y chắc chỉ khám mà quên cắt móng tay cho mèo, con mèo nhỏ bị hoảng sợ đã cào năm vết trên ngực Sở Giang Lai qua lớp áo sơ mi, chiếc áo sơ mi trắng như tuyết bị rách một lỗ, in những giọt máu nhạt trên làn da bị thương.

Sở Thu Bạch hoảng hốt trong lòng, nhưng lại tỏ ra đặc biệt bình tĩnh: "Phải rửa sạch rồi sát trùng." Y vừa nói vừa lùi vào trong nhà, hỏi: "Hộp cứu thương ở đâu?"

Vết thương dài nhỏ không sâu lắm, Sở Thu Bạch pha nước xà phòng, vừa dặn dò Sở Giang Lai tự rửa sạch, vừa xắn tay áo bị ướt gửi tin nhắn cho Văn Nhân, nói với cô có việc quan trọng cần xử lý gấp nên không thể đến được.

Văn Nhân nhanh chóng trả lời "Không sao", còn ân cần bảo y đừng lo lắng, một phút sau, lại gửi tin nhắn đến: "Cố Minh Lượng đưa em đến, nhưng em không cho anh ấy xuống xe."

Sở Thu Bạch không quan tâm đến việc lúc này có ai đi cùng cô hay không, chỉ muốn nhanh chóng gửi tin nhắn xong, nhanh chóng quay lại xem Sở Giang Lai đã xử lý vết thương như thế nào.

Cả buổi sáng, ngoài việc ở bên cạnh Sở Giang Lai, Sở Thu Bạch không đi đâu cả. Y đưa tên nhóc chó to xác bị thương đến khoa chó cắn tiêm vắc

-xin phòng dại, rồi dỗ dành hắn đi tiêm phòng uốn ván.

Sở Giang Lai cũng giống như hồi nhỏ, rất sợ tiêm, khi bị Sở Thu Bạch giữ trên ghế để tiêm, mắt hắn không nhìn cánh tay đang bị tiêm mà nhìn chằm chằm vào người anh trai dịu dàng đang ở cách đó ba mươi phân, ánh mắt nóng bỏng nồng nàn như sói đầu đàn nhìn bạn đời của mình.

Sở Thu Bạch không hề hay biết gì về điều này, y chỉ lo bảo y tá đổi kim tiêm 20g thành kim tiêm 22g nhỏ nhất để tiêm bắp, ôn hoàndặn dò: "Cố gắng nhẹ nhàng một chút, tuy em ấy cao to, nhưng rất nhõng nhẽo."

Cô y tá trẻ lập tức đỏ mặt, nằm mơ cũng không ngờ rằng trưởng khoa Sở thường ngày lạnh lùng lại là một người chiều chuộng em trai, cũng có mặt dịu dàng như vậy.

Sở Thu Bạch xuất thân giàu có, y thuật cao siêu, còn có khuôn mặt nam chính trong game tình yêu, y rất nổi tiếng trong giới y học Giang Hỗ, càng nổi tiếng hơn trong số các cô gái trẻ của hệ thống y tế Giang Hỗ.

Cô y tá trẻ đã nghe nói trưởng khoa Sở có một người em trai từ lâu, nhưng đây là lần đầu tiên được tận mắt nhìn thấy.

Không ngờ phong thủy nhà họ Sở lại tốt như vậy, trưởng khoa Sở đẹp trai, em trai cũng như tiên giáng trần. Chỉ tiếc là tính tình có vẻ không tốt lắm, đối với các cô gái chào hỏi Sở Thu Bạch đều lạnh lùng, như thể ai cũng nợ tiền của hắn.

"Được rồi, ấn ba phút là được." Y tá đưa một tấm thẻ, dặn dò bọn họ phải tiêm tổng cộng năm mũi: "Thời gian đều được ghi trên thẻ." Cô nói: "Nhất định phải nhớ đến đúng giờ, gần đây đừng uống rượu, cố gắng tránh ăn đồ sống lạnh và đồ cay nóng."

Sở Thu Bạch nhận lấy thẻ, cảm ơn cô. Sở Giang Lai vẫn lạnh lùng suốt cả quá trình cũng đứng dậy, ngoan ngoãn đi theo sau anh trai, hai người cùng nhau bước ra khỏi phòng tiêm.

Về đến nhà đã hơn mười một giờ, Sở Thu Bạch có việc vào buổi chiều, nhưng vẫn đưa Sở Giang Lai đến tận cửa nhà mới nói phải đi.

Sở Giang Lai nhập vân tay, nghe thấy giọng nữ máy móc báo "Khóa cửa đã được mở" nhưng vẫn không mở cửa, hắn đứng ở trước cửa nắm tay Sở Thu Bạch không chịu buông.

"Vậy em phải làm sao?"

"Sao?" Sở Thu Bạch đau đầu và bất lực nhìn hắn.

Sở Giang Lai làm nũng nói với y: "Anh đi rồi, Tiểu Sở lại bắt nạt em thì phải làm sao?"

"Không phải dùng một tay cũng có thể b*p ch*t sao?" Sở Thu Bạch cố ý hỏi.

"Em chỉ trông hung dữ thôi." Sở Giang Lai lập tức biện minh cho mình: "Nhưng Tiểu Sở thật sự rất hung dữ!" Hắn cởi chiếc áo sơ mi mới thay ra, để lộ b* ng*c có những vết cào mới cho Sở Thu Bạch xem, than thở: "Anh xem, chứng cứ vẫn còn đây này!" Nói xong dừng lại một chút, rồi nhỏ giọng bổ sung: "Anh còn chưa cào em thành ra như vậy."

Sở Thu Bạch thấy hắn càng nói càng quá đáng, lại nghĩ đến việc tối qua mình ra tay không nặng không nhẹ, rõ ràng còn không bằng Tiểu Sở, mặt không nhịn được mà đỏ lên.

Sở Giang Lai nhân cơ hội mở cửa, kéo y vào trong.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!