Editor: Gấu Gầy
"Ting -" một tiếng, thang máy mở ra.
Nhân viên mặc đồng phục khách sạn đã đợi sẵn ở cửa.
Sở Thu Bạch mặc áo khoác dày và Sở Giang Lai cùng nhau bước ra khỏi thang máy.
"Sở tiên sinh, chào buổi sáng." Người quản lý nam cúi đầu chào bọn họ một cách cung kính: "Rất xin lỗi đã làm phiền hai vị, nhưng sự việc xảy ra đột ngột, cộng thêm việc cảnh sát can thiệp, chúng tôi buộc phải..."
"Nói trọng điểm đi." Sở Giang Lai không khách sáo cắt ngang anh ta, hỏi: "Cảnh sát đâu?"
Người quản lý vội vàng dẫn đường: "Ở bãi đậu xe dưới tầng hầm, tôi đưa hai vị qua đó."
Nhiệt độ vào rạng sáng mùa thu sau cơn mưa rất thấp, trên đường đi, Sở Thu Bạch lạnh đến mức khoanh tay lại, sắc mặt Sở Giang Lai càng khó coi hơn.
Người quản lý run rẩy giải thích với bọn họ về sự việc.
"Bom?" Nghe thấy từ khóa, Sở Thu Bạch dừng bước, không thể tin được hỏi lại anh ta: "Ý anh là, trong xe của Văn Nhân có bom?"
Người quản lý gật đầu, nhưng lại lập tức lắc đầu: "Cũng không hẳn là vậy. Chuyên gia gỡ bom của cảnh sát đã loại bỏ nguy cơ nổ bom rồi."
"Vậy Văn Nhân thế nào?"
"Yên tâm, chắc chắn không chết được." Sở Giang Lai lạnh lùng xen vào: "Tục ngữ nói tai hoạ lưu ngàn năm, người như cô ta, mạng thường rất lớn."
"Đừng nói bậy." Sở Thu Bạch nhẹ nhàng quở trách một câu, rồi quay sang hỏi người quản lý: "Cô ấy thế nào rồi?"
"Cô Văn không sao, chỉ bị hoảng sợ một chút. Nhưng chương trình do tên tội phạm cài đặt đã khóa tất cả cửa xe, cảnh sát sợ mở khóa vội vàng sẽ nguy hiểm, nên sau khi gỡ bom xong mới đập cửa kính cứu người."
Bọn họ đi đến chỗ cách chỗ đậu xe của Văn Nhân hai mươi mét, xung quanh đều được giăng dây cảnh giới. Hai cảnh sát mặc áo phản quang đang nói chuyện với nhau ở phía xa.
"Chuyện này có thể lớn có thể nhỏ, nói đúng ra, đã không còn đơn giản là trò đùa dai nữa rồi!"
"Đúng vậy." Người cảnh sát trẻ hơn kéo vành mũ xuống, vẻ mặt nghiêm trọng nói: "Nhưng nạn nhân hoàn toàn không nghĩ ra mình đã đắc tội với ai. Quan hệ xã hội của cô ấy không phức tạp, không biết loại sâu mọt nào lại làm ra chuyện này vào ngày cưới của cô ấy!"
"Đồng chí cảnh sát, tôi đã đưa người nhà của cô Văn đến rồi." Người quản lý cúi người chui vào trong dây cảnh giới, anh ta mở khóa dây thun màu vàng, mở một lối đi trong dây cảnh giới được kéo dài, rồi ra hiệu cho Sở Thu Bạch và Sở Giang Lai đi qua.
Vượt qua dây cảnh giới, Sở Thu Bạch nhíu mày hỏi cảnh sát: "Xin hỏi vợ tôi ở đâu?"
Viên cảnh sát để râu quai nón kia nhìn y từ trên xuống dưới, hỏi: "Anh là chồng của Văn Nhân?"
"Phải."
"Ồ, vợ anh vừa được chúng tôi giải cứu khỏi xe, bây giờ đang ở đó phối hợp điều tra. Nhưng mà -" Người râu quai nón kéo dài giọng: "Hai người vừa mới cưới xong, đã để vợ mới cưới một mình lái xe về giữa đêm, anh làm chồng thật là nhàn nhã đấy."
Sở Thu Bạch nghe ra sự nghi ngờ và khinh thường trong giọng điệu của đối phương, nhưng y còn chưa kịp mở miệng, đã có người lạnh lùng đáp lại thay y phía sau: "Anh ấy say rượu."
Sở Giang Lai mặt mày khó chịu đi đến bên cạnh y, cao giọng nói với đối phương: "Chẳng lẽ lại lái xe về trong tình trạng say xỉn sao. Hơn nữa, luật pháp nước ta quy định độ tuổi kết hôn hợp pháp của nữ giới là hai mươi tuổi. Đồng chí cảnh sát, anh tôi để một người trưởng thành có năng lực hành vi dân sự tự mình lái xe về nhà, xin hỏi có vấn đề gì?"
Viên cảnh sát râu quai nón sững người: "Vấn đề thì không có vấn đề gì -"
"Vậy thì -" Sở Giang Lai giơ tay nhìn đồng hồ: "Bốn giờ hai mươi bảy phút sáng, các anh gấp gáp gọi chúng tôi dậy có chuyện gì? Chẳng lẽ chỉ để thảo luận những chuyện vớ vẩn không nên xen vào này sao?"
Thái độ của hắn rất lạnh nhạt, khác với những trạng thái mà Sở Thu Bạch quen thuộc, như một cỗ máy đàm phán lạnh lùng. So với hắn, bất cứ người nào giỏi ăn nói cũng sẽ lập tức trở nên ngốc nghếch.
Viên cảnh sát râu quai nón bị hắn làm cho nghẹn lời, im lặng vài giây mới giơ tay gọi một cảnh sát trẻ hơn bên cạnh đến, nói như thể đang ném củ khoai lang nóng phỏng tay: "Văn Địch, cậu nói chuyện với bọn họ đi."
Cảnh sát trẻ trùng họ với Văn Nhân đã kể lại sơ lược tình hình tối nay cho bọn họ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!