Editor: Gấu Gầy
Sở Thu Bạch mơ một giấc mơ rất dài.
Y mơ thấy cảnh mình lần đầu tiên đến trường đón Sở Giang Lai.
Sở Giang Lai chín tuổi ngồi ở hàng đầu tiên trong lớp sáu, bàn ghế của học sinh lớp lớn hơi cao so với hắn, khi ngồi thẳng lưng thì chân vừa chạm đất, nhưng điều này không ảnh hưởng đến tư thế ngồi tuỳ ý và thoải mái của hắn.
Sở Thu Bạch đã nhiều lần nghe nói Sở Giang Lai không được các bạn cùng lớp yêu thích ở trường. Khả năng học tập xuất sắc và chỉ số IQ vượt trội khi nhảy cóc ba lớp không trở thành bước đệm để hắn kết bạn. Ngược lại, theo lời miêu tả của giáo viên chủ nhiệm, Sở Giang Lai đã không hòa đồng đến mức cực đoan.
Nhưng Sở Chấn Thiên bận rộn với công việc đã hơn một tháng không về nhà, Hàn Thuỵ Cầm thì mải mê mua sắm ở nước ngoài, cứ cách vài hôm lại xuất ngoại . Vì vậy, Sở Thu Bạch mười bốn tuổi với tư cách là "người giám hộ" nửa vời, lần đầu tiên đến trường của Sở Giang Lai, muốn xem tình hình học tập của hắn ở trường, đồng thời tìm hiểu nguyên nhân Sở Giang Lai bị cô lập.
Sau khi nghe lén nửa tiết toán ở ngoài cửa sổ, Sở Thu Bạch đã hiểu được phần nào nguyên nhân.
Giống như gia cầm trong chuồng sẽ mổ chết những con bị tàn tật, khác biệt hoặc không hòa đồng, ở trường học cũng vậy.
Là học sinh mới chuyển trường chưa được bao lâu, việc Sở Giang Lai nhỏ hơn ba tuổi và dáng người thấp bé đều là lý do khiến hắn bị bắt nạt. Hơn nữa, hắn còn có một khuôn mặt xinh xắn hơn cả búp bê sứ.
Bạn học cao lớn phía sau sau khi Sở Giang Lai trả lời đúng câu hỏi đã lớn tiếng chế giễu hắn: "Không ngờ, chú lùn của chúng ta lại thông minh đấy chứ!"
Sở Giang Lai đang đứng trả lời câu hỏi của giáo viên mặt không cảm xúc liếc nhìn cậu ta, thoáng thấy anh trai đang đứng bên cửa sổ, vẻ mặt lạnh lùng lập tức biến mất, thay vào đó là sự ngạc nhiên và nỗi ấm ức dâng trào.
Sở Thu Bạch trong mơ rất bình tĩnh quan sát tất cả những điều này, y không làm gì cả, cứ đứng bên ngoài cửa sổ như vậy.
Vì vậy, Sở Thu Bạch lập tức nhận ra mình đang mơ.
Bởi vì, chiều hôm đó ngoài đời thực, lần đầu tiên trong đời y đã nổi giận.
Theo nghiên cứu, trong giai đoạn từ mười ba đến hai mươi tuổi, vỏ não trước trán của con người cũng đang trong giai đoạn phát triển quan trọng, vì vậy những người ở độ tuổi này dễ bị kích động về mặt thần kinh hơn. Nhưng Sở Thu Bạch luôn là người có tâm trạng bình lặng, y hiếm khi nổi giận.
Giai đoạn nổi loạn khiến các bậc phụ huynh khác đau đầu, dường như chưa bao giờ xảy ra với y.
Thành thật mà nói, cho đến khi nhìn thấy dáng vẻ đáng thương bị bắt nạt cũng không biết phản kháng của Sở Giang Lai, thì ngay cả bản thân Sở Thu Bạch cũng không biết mình có thể tức giận đến thế.
"Sao vậy? Chú lùn không vui à?" Cậu học sinh cao lớn vẫn đang châm chọc.
Sở Thu Bạch đứng bên cửa sổ gập ngón tay gõ "cốc cốc" lên kính. Lực mạnh đến mức khiến lớp kính cách âm hai lớp được quảng cáo là nhập khẩu từ Đức cũng rung lên.
Hơn hai mươi đôi mắt bao gồm cả giáo viên đang giảng bài đồng loạt nhìn về phía y.
Sở Thu Bạch mặt lạnh tanh đẩy cửa sổ kính từ bên ngoài vào, chỉ vào cậu học sinh đang hét to nhất nói: "Bạn học, em ra ngoài một chút."
Tuy chỉ lớn hơn học sinh lớp sáu hai tuổi, nhưng đối với Sở Thu Bạch cao lớn thì việc dạy dỗ học sinh tiểu học không có gì khó khăn.
Dưới áp lực, cậu học sinh đó cuối cùng đành phải xin lỗi.
Nhưng trong hai ba năm sau đó, Sở Giang Lai vẫn bị các bạn học chế giễu sau lưng là chú lùn dựa hơi anh trai, bị gọi là quả bí lùn, đồ ẻo lả.
Nhưng ngoại trừ cái lần có mặt Sở Thu Bạch, những lần khác, hắn đều không phản ứng gì trước những lời lăng mạ, chưa bao giờ phản kháng.
Cho đến một lần, có người xé bài tập mà Sở Giang Lai đã mất cả buổi sáng để làm.
Mọi người mới biết, hắn còn khó dây vào hơn bất kỳ ai trong số họ, ra đòn mạnh và nhanh đến mức kinh người.
Hắn chỉ là không muốn phản kháng theo cách của họ. Thế giới của hắn có một hệ thống logic riêng.
- Những thứ không gây ra tổn hại thực sự thì không cần lãng phí thời gian dây dưa.
Mà sau khi Sở Giang Lai mười bốn tuổi đột nhiên cao lớn phổng phao, trở nên nổi bật giữa đám đông, hắn vẫn không thân thiết với bất kỳ ai ở trường. Đến lúc đó, mọi người mới hoàn toàn hiểu ra, cậu bạn học gia cảnh giàu có, ngoại hình đẹp trai và đầu óc thiên tài này, chưa bao giờ muốn hòa nhập với họ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!