Chương 77: Phiên ngoại

"Ngày 1 tháng 9, cũng chính là ngày mai, hôn nhân đồng tính sẽ chính thức được hợp pháp hóa, ta nghĩ sẽ có rất nhiều bạn bè hoặc bạn trên Weibo bây giờ đều đang spam nhỉ?"

"Này quả thật là một sự kiện lớn mang tính lịch sử"

"Đúng vậy, không sai......"

Lúc tan tầm, dòng xe nối đuôi nhau nhích trên đường, một nam một nữ trên quảng cáo nói nói cười cười, đề tài vừa lúc là sự kiện đang được nhắc đến gần đây.

Thẩm Huyền nhìn về phía Lăng Hi:

"Ngày mai đi lãnh chứng?"

Lăng Hi cong môi cười nhạt, ừ một tiếng.

Thẩm Huyền lập tức vừa lòng, nếu không phải còn đang lái xe, hắn chắc chắn sẽ ôm lấy người này hung hăng mà hôn một cái.

Lăng Hi như có cảm ứng, liếc hắn một cái, ôn hòa mà nhắc nhở:

"Chuyên tâm lái xe đi"

Thẩm Huyền cười nói biết, chậm rãi đến tiểu khu ở ngoại thành. Từ khi xác định quan hệ, hơn nữa sau khi Lục Trầm vào ở trong Lăng gia, bọn họ liền dọn ra khỏi đại trạch, tới chỗ tiểu lâu trước kia ở cùng nhau hưởng thụ thế giới hai người, mỗi ngày từ đi làm cho đến tan tầm hầu như đều là đi cùng nhau.

Vừa mới vào cửa, một con Husky liền nhào tới, Thẩm Huyền tóm được khi nó nhào về phía Lăng Hi, đẩy đầu nó sang một bên, bảo nó thành thật một chút.

Husky đương nhiên nghe không hiểu, vẻ mặt ngu ngốc mà tiếp tục nhào qua. Thẩm Huyền lại đẩy ra lần nữa, kết quả chưa đi được hai bước lại bị con chó ngốc này cản lại, không khỏi câm nín.

Lăng Hi xem đến buồn cười:

"Hình như nó rất thích anh"

"Nhưng anh không thích nó", Thẩm Huyền ấn đầu chó xuống, hỏi:

"Bọn Cố Huyên đêm nay trở về?"

Lăng Hi ôn hòa mà ừ một tiếng.

Mấy ngày hôm trước là sinh nhật của cha Cố Huyên và Thạch An Yến, nhưng khi đó bọn họ ở nơi khác, vì thế hai người kia dứt khoát chủ động bay qua đó, thuận tiện giải sầu, vừa đi là đi luôn nửa tháng, Husky chỉ có thể tạm thời ném cho bọn họ chăm sóc.

Thẩm Huyền còn chưa nghĩ xong buổi tối nên đem con chó ngố này ném về cho chủ nó hay không, bỗng nhiên tiếng chuông di động vang lên, không khỏi nhìn về phía Lăng Hi, người sau quét mắt lên màn hình, ấn nhận cuộc gọi, cười hỏi: Đã về rồi?

Giọng của Cố Huyên rất nhanh truyền đến:

"Chúng tôi đã sắp vào nội thành"

Lăng Hi thấy Thẩm Huyền chỉ chỉ vào con chó ngốc, cười cười:

"Muốn đón chó nhà cậu về không?"

"Các cậu đưa qua đây đi, Tiểu Hồng hôm nay cũng muốn tới đây, mọi người cùng nhau ăn bữa cơm", Cố Huyên nói:

"Tiểu Hồng tự mình nấu ăn"

Vị ảnh đế đa tài đa nghệ, trù nghệ lại càng tốt đến mức không còn lời gì để nói, khó lắm mới chịu xuống bếp, Lăng Hi đương nhiên sẽ không cự tuyệt, ý cười nhiều hơn: Được

Hai người thu thập đơn giản một chút, đem Husky kéo lên xe, đi đến nhà Cố Huyên.

Lúc bọn họ đến Cố Huyên và Thạch An Yến vừa mới trở về không lâu, trong nhà vẫn luôn có bảo mẫu quét tước, rất là sạch sẽ.

Con chó ngốc chợt thấy Thạch An Yến, quả thực so với thấy người thân còn thân hơn, so với Thẩm Huyền còn nhiệt tình hơn gấp mười lần, giống như hỏa tiễn đột nhiên vọt qua.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!