Lăng Hi đối với loại chuyện này trước giờ đều là chán ghét.
Lúc trước bị ném vào nơi mị sắc học tập, hắn thấy qua quá nhiều hình ảnh khó coi, có hai người, cũng có nhiều người. Tuy rằng khi đó hắn còn bị vây ở thời kỳ phi thường mờ mịt, nhưng do là kẻ bắt cóc an bài, hắn trong tiềm thức liền cảm giác không phải chuyện gì tốt, bởi vậy đặc biệt bài xích.
Đoạn thời gian đó hắn cơ hồ không có lúc nào là không gặp đòn hiểm, có lẽ là ký ức rất không xong, hắn tự động liền đem những chuyện này và thống khổ, băng lãnh thậm chí là ngược đãi vẽ lên ngang bằng.
Nhiều năm như vậy hắn vẫn sống vô dục, chẳng sợ đến thời kỳ trưởng thành cũng đều là ở trong mộng vượt qua xúc động, mơ mơ màng màng căn bản không biết từng xảy ra chuyện gì, sau đó sáng sớm một bên ghê tởm, một bên trầm mặc đổi quần lót.
Hắn thủy chung tin tưởng vững chắc chính mình là đúng, nguyên tưởng rằng đời này đều sẽ không đi nếm thử, nhưng giờ phút này bị Thẩm Huyền đặt ở trong lòng, lưng chống lại lồng ngực nóng bỏng, cảm thụ được từng tầng từ trong thể gào thét ở phần dưới đang ngày càng nóng lên, hắn nháy mắt liền cảm giác tam quan* vỡ vụn.
*gồm nhân sinh quan, thế giới quan, giá trị quan
Cảm giác này rất thần kỳ, rất kỳ diệu, rất mê người đồng thời cũng quá cường liệt, không ngừng trùng kích thần trí số lượng không nhiều của hắn, khiến hắn khống chế không được trầm luân một chút, hắn cảm giác cho dù là ở trong trạng thái thanh tỉnh phỏng chừng cũng không ngăn cản được.
Tại sao lại phát triển đến bước này vậy.
Đúng, hình như là ngay khi Thẩm Huyền nói câu
"Nghẹn lâu không tốt cho thân thể, không bằng để ta giúp ngươi" tình huống liền......
Lăng Hi hỗn loạn tự hỏi, cơ hồ lực chú ý đều bị nơi nào đó hút đi.
Động tác của Thẩm Huyền không ngừng, không chút nháy mắt quan sát hắn, thấy hô hấp của hắn đang chậm rãi hỗn loạn, má cũng nhiễm một chút đỏ ửng, dự tính cảm giác hẳn là không xấu, cũng không biết trong lòng là ý tưởng gì.
Hắn lại nhìn vài lần, chỉ cảm thấy mê người cực, nhịn không được hôn liếm vành tai hắn, thấp giọng thì thào
"Ta yêu ngươi bảo bối nhi......"
Lăng Hi thở dốc một tiếng.
Nếu đổi lại là lúc trước làm vậy hắn khẳng định sẽ cảm giác ghê tởm, nhưng hiện tại chính là thời điểm thân thể mẫn cảm, sau khi môi dán lại đây, hắn cảm thấy từng sợi điện lưu từ chỗ tiếp xúc nhanh chóng bốc lên, sau đó làn da chỗ đó cũng đều run lên, tam quan lập tức lại nát một chút.
Mọe nó thật cùng bị hành hung một chút cũng không giống nhau, vừa không đau cũng không thống khổ, đây đều là ảo giác đi?
Thẩm Huyền lại hôn hôn hắn, chế trụ hắn ôm vào trong lòng, nghẹn họng cười nói
"May mắn linh hồn của ngươi không ở đây, bằng không tuyệt đối sẽ trở mặt với ta."
Lăng Hi thực phẫn nộ, cmn ai nói cho ngươi ông đây không ở hả?! Ông đây đang ở nơi này nhắm mắt bị ngươi giở trò lưu manh đó biết không?! Ngươi chờ ông tỉnh ông liền giết chết ngươi! Ngươi mau đem cái thế giới bình thường trước kia trả lại cho ta —!
Thẩm Huyền thấy hắn phồng má, nhất thời lại mang theo ý cười, chỉ là không dám cười ra tiếng, lại gần tại sau gáy hắn lại hạ xuống một nụ hôn nhẹ, giống như đối đãi trân bảo vậy.
Hắn biết chính mình đê tiện.
Nhưng hắn sớm rõ ràng năm đó từ đầu đến cuối, cũng biết rõ tao ngộ của Lăng Hi, càng lý giải Lăng Hi vì cái gì sẽ đối với loại chuyện này phản cảm, như vậy thậm chí có thể phỏng đoán Lăng Hi mấy năm nay chỉ sợ dùng tay cũng chưa dùng qua.
Có biết là một chuyện, hắn lại không thể mặc kệ người này tiếp tục đi xuống.
Hắn muốn nói cho Lăng Hi cũng không phải những chuyện làm tình đều là ghê tởm và thống khổ, nó có thể thực thoải mái, cũng có thể thực ngọt ngào — đương nhiên cái ngọt ngào đó hắn tạm thời cũng không hi vọng xa vời, Lăng Hi hiện tại không có phồng má toàn bộ quá trình giống như là đang chịu cực hình cũng đã khiến hắn thực thỏa mãn, ít nhất điều này thuyết minh Lăng Hi không cảm thấy ghê tởm.
Nếu như là lúc trước, hắn xác định chắc chắn sẽ bị Lăng Hi giết chết, nhưng giờ phút này Lăng Hi không thể mở mắt, vừa vặn mặc cho người xâm lược, cho nên đây là một cơ hội.
Hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua.
Hắn lại hạ xuống một chuỗi hôn, không biết là lần thứ mấy thì thào
"Ta thật sự rất yêu ngươi bảo bối nhi, hi vọng tương lai ngươi có thể cùng ta thử xem......"
Thử cái lông!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!