Chương 46: (Vô Đề)

Editor: Lemon

Beta: Claret

Môi Thẩm Mộ Xuy có bao nhiêu mềm, Du Tùy vẫn luôn biết.

Lúc cô nhón chân hôn lên Du Tùy kinh ngạc trong chốc lát, không nghĩ tới ——cô sẽ xúc động như vậy.

Môi cô mềm mại dán lên, hầu kết Du Tùy lăn lăn, tùy ý cho cô gái nhỏ hôn.

Hô hấp hai người quấn quýt, chóp mũi chạm nhau, ái muội nói không nên lời.

Mấy chục giây sau, Thẩm Mộ Xuy vừa định rời khỏi Du Tùy đột nhiên duỗi tay đè ót cô lại, tìm được môi cô lại lần nữa hôn xuống, bốn cánh môi dán chặt nhau.

Ưm—— Thẩm Mộ Xuy ưm lên một tiếng

Tay Du Tùy đặt sau ót không cho cô nhúc nhích lung tung, hơi thở nóng hổi cúi đầu cắn môi cô, ép cô mở miệng ra.

Cơ thể Thẩm Mộ Xuy run lên, cảm giác tê dại nói không nên lời lan khắp toàn thân.

Tay cô nắm chặt áo Du Tùy, đứng không yên.

Cô giãy giụa vài giây, bỗng dưng chủ động thừa nhận anh hôn môi.

Hai người hôn nhau quấn quýt khó xa khó phân.

Du Tùy cũng không làm gì quá đáng, anh hôn ôn nhu lại cẩn thận, như là đang trấn an cô, lại như là đang dùng một cách khác biểu đạt chiếm hữu của mình.

Hôn không biết bao lâu, đến khi mặt Thẩm Mộ Xuy đỏ lên, hô hấp dồn dập Du Tùy mới chịu buông cô ra.

Gò má cô đỏ hồng, so với lúc uống say còn đỏ hơn, cánh môi đỏ bừng ướt át, đôi mắt hạnh xinh đẹp lúc này cũng chứa đầy hơi nước, ướt dầm dề vô cùng mê người.

Ngủ Ngủ

Dạ?

Thẩm Mộ Xuy còn chưa hồi thần, theo bản năng trả lời.

Du Tùy nhẹ chạm vào má cô, giọng khàn khàn: Không có gì. Anh vừa nói vừa dùng ngón tay xoa xoa vành tai nóng bỏng của cô.

Thẩm Mộ Xuy lúc này mới hoàn hồn, vươn tay vỗ vỗ Du Tùy, nhỏ giọng lẩm bẩm:

"Anh làm gì thế! Đang ở cửa cầu thang đó, Lương ——" nói đến một nửa đôi mắt cô đã trừng lớn.

???

Cô vừa mới cùng Du Tùy ở trước mặt tình địch biểu diễn một màn hôn môi???

Theo bản năng cơ thể Thẩm Mộ Xuy căng thẳng.

Du Tùy nhìn biểu tình trên mặt cô liền biết cô đang suy nghĩ gì.

Anh cúi người, thân mật cọ cọ chóp mũi cô, giọng nói trầm thấp khàn khàn: Đi rồi.

Hả?

Du Tùy mổ nhẹ lên khóe môi cô, mỉm cười nói: Cô ta đi lâu rồi.

Ngay lúc Thẩm Mộ Xuy hôn lên, Lương Tĩnh Tĩnh liền lau nước mắt chạy mất.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!