Tác giả: Thời Tinh Thảo
Editor: Lemon
Beta: Claret
Sân vận động bên này còn cãi cọ ồn ào, fans xem xong vẫn đang nhiệt tình thảo luận buổi biểu diễn của Thịnh Úc, lại nhắc đến Du Tùy.
Người rất đông, Thẩm Mộ Xuy và Cố Thư không muốn chen lấn nên tìm một góc đứng nghỉ ngơi, chờ ít người hơn sẽ ra ngoài.
Trong tay cô còn cầm di động, điện thoại còn chưa ngắt truyền đến tiếng hít thở của hai người.
Thẩm Mộ Xuy nói xong liền im lặng.
Du Tùy nghe cô nói nhẹ nhàng, hơi rũ đôi mắt chợt lóe, vừa định nói gì đó bên tai lại lần nữa truyền đến tiếng cười.
Gạt anh đó.
Thẩm Mộ Xuy đương nhiên nói:
"Cố Thư đi, chắc chắn em sẽ đi."
Du Tùy: ……Được.
Anh liếc mắt nhìn người còn đang tháo trang sức, giọng nói nặng nề:
"Anh ở dưới bãi đỗ xe chờ các em."
Không cần.
Thẩm Mộ Xuy gọn gàng dứt khoát:
"Cố Thư lái xe tới, cô ấy biết địa chỉ, chúng em sẽ tự qua đó."
Sau khi cúp điện thoại, Cố Thư cười như không cười nhìn cô: Lợi hại nha.
"Tớ còn tưởng cậu sẽ từ chối thật."
Thẩm Mộ Xuy mỉm cười nhìn cô ấy, nghiêng đầu nghiêm trang nói:
"Vì sao tớ phải từ chối, có thể ăn ké một bữa cơm thật tốt nha."
Cố Thư nhướng mày, cơ hồ nháy mắt đã hiểu được ý Thẩm Mộ Xuy.
Cô ấy cười khẽ Có lý đấy.
Phải biết rằng Thẩm Mộ Xuy là một người rất dễ nói chuyện.
Đương nhiên, tiền đề là không chạm đến điểm mấu chốt của cô.
Bất kẻ là ai cô đều trưng gương mặt tươi cười chào đón, hiếm khi thật sự tức giận, còn tính tình đại tiểu thư gì đó càng là chưa từng có, trên cơ bản người khác nhắc tới yêu cầu, chỉ cần không quá mức cô đều có thể đáp ứng.
Cố Thư quen cô nhiều năm như vậy chỉ thấy cô nổi giận hai lần, còn đều là vì cùng một người.
Cố Thư đang ngâm nga một bài hát biểu đạt tâm tình hưng phấn của mình.
Bữa ăn khuya này, hẳn là có trò hay để xem.
…
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!