Vân Vụ Lai vội vàng xả sạch bọt xà phòng trên đầu và trên người, tiện tay vắt mái tóc ướt sũng rồi choàng vội chiếc khăn tắm quanh mình.
Lúc cô đi ra, Chúc Khải Toàn đã chuẩn bị sẵn quần áo cho cô, ngay cả tất cũng không thiếu, mọi thứ được xếp ngay ngắn trên giường theo đúng thứ tự.
"Được không em?" Chúc Khải Toàn hỏi.
Vân Vụ Lai gật đầu.
Lúc này cô còn tâm trí đâu mà để ý mặc gì nữa.
Cô thậm chí còn chẳng buồn làm màu nữa, tiện tay giật khăn tắm xuống rồi vội vàng cầm lấy nội y.
Vai cô ướt đẫm nước, mái tóc dài thì không ngừng nhỏ giọt, chẳng khác nào chưa lau khô người đã định mặc quần áo.
Chúc Khải Toàn thở dài, lúc này anh cũng chẳng có tâm trạng nào mà ngắm nghía thân thể không mảnh vải che của cô. Anh cầm lấy khăn tắm, mặc kệ cô giãy giụa, quấn lại cho cô rồi an ủi: "Thả lỏng đi, anh đã gọi điện cho bệnh viện rồi, họ sẽ mời bác sĩ khoa não giỏi nhất, dùng thuốc và kỹ thuật tốt nhất. Bây giờ em qua đó cũng chỉ có thể chờ đợi trong vô vọng thôi. Lau khô người rồi hẵng mặc quần áo, đừng để bị cảm.
Lau khô người không mất nhiều thời gian đâu."
Lời nói của anh có một sức mạnh khiến cô an lòng.
Cơ thể căng cứng của Vân Vụ Lai thả lỏng, không còn kháng cự nữa. Một lúc sau, cô mệt mỏi nói: "Chúc Khải Toàn, em sợ lắm."
Trong đầu Vân Vụ Lai không ngừng hiện lên những năm tháng Kỷ Thu Nguyệt đã đối xử tốt với cô như thế nào.
Trước đây, Kỷ Thu Nguyệt là một người phụ nữ khá chăm chút vẻ ngoài, thích mua quần áo mới, thích trang điểm. Nhưng từ khi cô và Vân Sương chuyển đến nhà họ Lạc, cuộc sống của gia đình Lạc lập tức trở nên eo hẹp. Kỷ Thu Nguyệt không còn thời gian chăm sóc bản thân nữa, bà tằn tiện chắt bóp để nuôi ba đứa trẻ ăn học. Trong ký ức của Vân Vụ Lai, mẹ nuôi chưa bao giờ mua quần áo mới, đặc biệt là sau khi ba nuôi bị ung thư phổi, hoàn cảnh gia đình càng thêm khó khăn.
Có một năm Tết đến, Kỷ Thu Nguyệt dẫn hai chị em cô đi mua quần áo mới, và như thường lệ, Lạc Châu không có phần. Anh ấy chỉ có hai ba bộ quần áo mặc đi mặc lại. Kỷ Thu Nguyệt nói con trai ăn mặc xuề xòa một chút cũng không sao, nhưng con gái thì phải ăn diện cho thật xinh đẹp.
Khi đi ngang qua một cửa hàng thời trang nữ, Kỷ Thu Nguyệt để mắt đến một chiếc áo khoác dạ. Vân Vụ Lai đến giờ vẫn nhớ giá của chiếc áo đó, 189 tệ.
Một chiếc áo khoác mùa đông giá 189 tệ thật sự không đắt, trong khi Kỷ Thu Nguyệt vừa mới mua cho cô và Vân Sương mỗi người một chiếc áo bông hơn ba trăm tệ.
Chủ cửa hàng hỏi bà: "Để tôi lấy xuống cho chị mặc thử nhé?"
Kỷ Thu Nguyệt vội xua tay: "Không cần, không cần đâu, màu này sặc sỡ quá, không hợp với tôi."
Chủ cửa hàng nói: "Màu đỏ rượu vang thì sặc sỡ chỗ nào? Cực kỳ hợp với tuổi của chị đấy."
Kỷ Thu Nguyệt vẫn một mực khẳng định màu quá sặc sỡ, không hợp với mình.
"Vậy chúng tôi còn màu đen nữa, để tôi lấy cho chị." Chủ cửa hàng không muốn bỏ lỡ cơ hội bán hàng, "Thử đi mà, thử có mất tiền đâu."
Cuối cùng, dưới sự tán dương nhiệt liệt của Vân Vụ Lai và Vân Sương, Kỷ Thu Nguyệt cắn răng mua chiếc áo khoác màu đỏ rượu vang đó, bà còn mặc cả được 20 tệ. Vân Vụ Lai thấy sau khi về nhà, bà đã một mình mặc chiếc áo này trong phòng, soi gương rất lâu.
Nhưng ngày hôm sau, Kỷ Thu Nguyệt lại mang chiếc áo đó ra trung tâm thương mại trả lại.
Vẫn là lý do cũ: "Sặc sỡ quá, không hợp với mẹ. Già rồi còn chưng diện làm gì."
Thực tế, lúc đó bà mới ngoài 40 tuổi.
Vân Vụ Lai đã mất cả bố mẹ ruột lẫn bố nuôi, ba lần trải qua nỗi đau mất đi người thân yêu nhất, bây giờ cô chỉ còn lại mẹ nuôi.
Dù mấy năm nay, tình cảm mẹ con họ đã có rạn nứt, ít khi liên lạc, nhưng trong lòng cô vẫn luôn dành một vị trí rất quan trọng cho người phụ nữ đã từng yêu thương và quan tâm cô. Cô hy vọng nửa đời còn lại của mẹ nuôi sẽ bình an thuận lợi, luôn vui vẻ hạnh phúc.
Cô biết được tình hình gần đây của nhà họ Lạc qua Vân Sương, biết rằng Lạc Châu đang thăng tiến nhanh chóng trong sự nghiệp, tương lai rộng mở. Anh đã mua trả góp một căn nhà ở vị trí khá đắc địa tại trung tâm thành phố, chỉ chờ trang trí xong là có thể dọn vào, rời khỏi căn hộ cũ nát chật chội ở Triêu Huy Uyển.
Mẹ nuôi đã khổ nửa đời người, đáng lẽ đây là lúc khổ tận cam lai, hưởng phúc an nhàn.
Chúc Khải Toàn cùng Vân Vụ Lai đến bệnh viện.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!