Chương 31: (Vô Đề)

Chúc Khải Toàn từ chối trả lời.

Anh tiện tay hỏi một nhân viên đi ngang qua xem nhà vệ sinh ở đâu, sau đó nhận lấy túi xách và quần áo từ tay Vân Vụ Lai, thản nhiên lặp lại câu trả lời của nhân viên cho cô nghe: "Ra ngoài rẽ phải, đi đến cuối rồi rẽ trái. Đồ để tôi cầm cho."

Vân Vụ Lai đã ở đây cả ngày rồi, chẳng lẽ không biết nhà vệ sinh ở đâu sao? Hơn nữa giọng của nhân viên lúc nãy lớn như vậy, cô cần anh lặp lại một lần nữa à?

Nhưng cô vẫn ngoan ngoãn đi rửa tay, trước khi đi còn nói với Tiểu An: "Em về đi, nghỉ ngơi cho khỏe nhé, vất vả cho em rồi."

Tiểu An hiểu rằng sếp tạm thời không muốn có cái bóng đèn này, gật đầu đồng ý. Cô ấy thân tình nhắc nhở Vân Vụ Lai: "Chị Vụ Lai, hai người nhớ đừng đi cổng chính nhé, chắc chắn sẽ có phóng viên chặn chị đấy."

Người bí ẩn đứng sau MyBride lần đầu lộ diện, không ít người muốn phỏng vấn cô, các lối vào hậu trường đều bị chặn kín người.

"Biết rồi, tôi đã giải quyết xong rồi." Chúc Khải Toàn thay cô trả lời, làm sao anh có thể không nghĩ đến chuyện này được.

Tiểu An có chút nghi ngờ.

Giải quyết xong rồi?

Giải quyết thế nào?

"Yên tâm đi." Vân Vụ Lai đi vào nhà vệ sinh, cô vỗ nhẹ vào cánh tay Tiểu An, nói: "Giới thiệu một chút, vị này là…" Cô cân nhắc từ ngữ, "… đối tác hợp tác lần này của chúng ta, chủ tịch của tập đoàn Duy Phong."

Tiểu An lập tức kính nể.

Chủ tịch của tập đoàn Duy Phong lại trẻ như vậy!

Vân Vụ Lai nói tiếp: "… con trai của ông ấy."

Tiểu An: "…"

Được rồi, vẫn ngầu như thường, tóm lại là một thân phận có thể dễ dàng điều động đội an ninh tại hiện trường để bảo vệ Vân Vụ Lai an toàn.

Chúc Khải Toàn dở khóc dở cười.

Anh xem như đã nhìn ra, có người đang ngấm ngầm mỉa mai anh là công tử bột, thùng rỗng kêu to đây mà.

Vân Vụ Lai rửa tay xong trong nhà vệ sinh, ngẩng đầu lên nhìn mình trong gương, cô thở dài một hơi.

Nhìn thế nào cũng giống một cô vợ nhỏ cam chịu.

Trở lại hậu trường, cô không vào trong mà đứng ở cửa gọi anh: "Chúc Khải Toàn, đi thôi."

Chúc Khải Toàn cúi đầu bấm điện thoại đi ra, xác nhận con đường họ định đi đã được dọn dẹp để tránh bị phóng viên làm phiền.

Hai người sóng vai bước đi, anh rất tự nhiên cầm túi và giày của cô mà không trả lại.

Vân Vụ Lai cũng không hỏi xin lại.

Anh dặn dò cấp dưới xong, cất điện thoại đi rồi liếc nhìn tay cô, không yên tâm hỏi: "Rửa chưa?"

Vân Vụ Lai cảm thấy mình bị nghi ngờ, có chút không vui, cố tình nói ngược lại với anh: "Chưa rửa."

Ồ, xem ra là rửa rồi.

Chúc Khải Toàn yên tâm.

Từ cửa sau đi ra khỏi địa điểm tổ chức show diễn, cơn gió lạnh buốt táp vào mặt. Đêm qua vừa có một trận mưa, hôm nay nhiệt độ giảm đi không ít, tệ nhất là trời còn âm u, không khí ẩm lạnh len lỏi trong gió, tấn công cơ thể người như một đòn phép thuật. Vân Vụ Lai quấn chặt chiếc áo khoác dạ, đút tay vào túi.

Cách đó không xa có một cửa hàng HeyTea.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!