Nói xong câu này, không chỉ Đới Dương sững sờ, mà ngay cả chính Vân Vụ Lai cũng ngây người.
Nhà thiết kế khâu quần áo cho người mẫu, chuyện này cũng bình thường như ăn cơm uống nước. Việc quỳ xuống đất khâu vá ngay trước giờ lên sân khấu lại càng làm nổi bật tinh thần chuyên nghiệp và khả năng ứng biến của cô.
Trên sàn diễn không có quá nhiều kiêng kỵ về sự riêng tư của cơ thể, ví dụ như người mẫu nữ mặc đồ xuyên thấu đến đâu cũng sẽ không mặc nội y. Cơ thể của người mẫu chính là bệ trưng bày, hoàn toàn phục vụ cho tác phẩm.
Hành động né tránh này của cô rất không chuyên nghiệp, giống như người ngoại đạo làm ầm ĩ lên vì chuyện bé xé ra to.
Vân Vụ Lai nhanh chóng nhận ra lý do, cô sợ Chúc Khải Toàn nhìn thấy sẽ nghĩ nhiều.
Nhận thức này khiến cô có chút hoảng hốt.
Sau khi phần trình diễn của người mẫu kết thúc là đến phần chào kết của nhà thiết kế.
Bùi Cao Trác và một người mẫu chào kết khác cùng quay trở lại hậu trường. Lúc đi lướt qua nhau, Vân Vụ Lai nói với anh ta: "Đừng tự tháo."
Cách khâu vá cô dùng khá phức tạp, không yên tâm để người ngoại đạo tháo ra, sợ sẽ làm hỏng mất.
Bùi Cao Trác liếc cô một cái: "Ồ."
Bên ngoài đã bắt đầu đến phần chào kết của các nhà thiết kế, Vân Vụ Lai chuẩn bị đi ra phía sau cánh gà thì thấy Đới Dương vẫn còn đứng ngóng ở một bên, cô liền đổi ý: "Không có gì đâu, cứ coi như tôi chưa nói gì, anh muốn viết thì cứ viết đi."
Đới Dương lại tự suy diễn ra chuyện khác, anh ta nói nhỏ: "Hai người muốn kín đáo một chút đúng không? Không vấn đề gì, tôi sẽ không đưa đoạn này vào."
Vân Vụ Lai thở dài một hơi, đã đi được hai bước rồi, nhưng cô không muốn để Đới Dương tiếp tục hiểu lầm dù chỉ một giây, bèn dừng lại: "Không sao đâu, tôi và anh ta không phải mối quan hệ như anh nghĩ."
"Ồ ồ ồ, được rồi tôi biết rồi" Đới Dương gật đầu như giã tỏi, vẻ mặt "tôi hiểu mà", "Cô cứ yên tâm một vạn lần đi, ảnh ban nãy tôi sẽ không đăng ra ngoài đâu."
Vân Vụ Lai cảm thấy có gì đó là lạ.
Người điều phối sân khấu đã sốt ruột đến sắp bốc khói, mặc dù phía trước vẫn còn mấy nhà thiết kế chờ chào kết, nhưng bộ đồ của Bùi Cao Trác ban nãy suýt nữa đã gây ra sự cố nghiêm trọng, khiến cô ấy giờ đây cứ như chim sợ cành cong, vẫy tay gọi Vân Vụ Lai tới tấp: "Lai, nhanh lên!! Sắp đến lượt cô rồi."
Vân Vụ Lai đứng sau cánh gà, cuối cùng cũng nghĩ thông suốt.
Không lẽ Đới Dương cho rằng, không phải quan hệ bạn trai bạn gái, vậy thì là bạn giường?
Chết tiệt.
Các nhà thiết kế phía trước lần lượt đi ra, khán phòng liên tục vang lên những tràng pháo tay.
"MyBride, Lai." MC giới thiệu.
Đến lượt cô rồi.
Giữa những tràng pháo tay nồng nhiệt lạ thường, Vân Vụ Lai ung dung bước ra khỏi cánh gà, lần đầu tiên trong đời xuất hiện trước công chúng với thân phận là Lai.
Sàn diễn là sân khấu chính của thiết kế và người mẫu, nhà thiết kế không nên lấn át chủ nhà. Cô búi tóc, mặc một chiếc áo len bó sát màu trắng, bên dưới là quần ống rộng màu xám, trông vừa gọn gàng vừa sạch sẽ.
Ngay khoảnh khắc đầu tiên bước ra, cô đã tìm thấy vị trí của Chúc Khải Toàn, nhưng cô không nhìn anh ngay.
Cô nhìn Kerr trước, Kerr giơ ngón tay cái về phía cô.
Yến Tùy đang vỗ tay rất mạnh cho cô.
Vân Sương ở hàng ghế sau, giơ cao tay để thu hút sự chú ý của cô.
Cô còn nhìn thấy cả Nghê Đông và Háo Tử, cả hai đều mang vẻ mặt kinh ngạc, e là hoàn toàn không ngờ cô lại là nhà thiết kế của QC.
Cuối cùng, Vân Vụ Lai mới nhìn Chúc Khải Toàn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!