Mối liên hệ giữa Vân Vụ Lai và Chúc Khải Toàn quá mức thường xuyên, bảo giữa họ không có chút tình cảm nam nữ nào thì Cừu Vũ đánh chết cũng không tin.
Dưới sự uy h**p dụ dỗ của Cừu Vũ, Vân Vụ Lai đành ngượng ngùng thừa nhận với cô bạn thân: "Tớ có lẽ là… hơi thích cậu ấy một chút."
Nếu đã như vậy, Cừu Vũ cứ ngỡ sẽ sớm được thấy bạn mình yêu đương.
Nhưng cái tình trạng nhắn tin trên điện thoại thì sôi nổi, còn gặp mặt thì làm lơ nhau giữa Vân Vụ Lai và Chúc Khải Toàn mãi chẳng có đột phá nào.
Cừu Vũ không tài nào hiểu nổi: "Cậu không muốn nói chuyện với cậu ấy à?"
Đương nhiên là không phải.
Thích một người, đến gần là bản năng, dĩ nhiên cô cũng muốn cùng cậu nói nói cười cười, sánh bước bên nhau trong sân trường.
Nhưng cô không vội thay đổi mô thức ở bên hiện tại của hai người.
Bởi vì một khi gần gũi với Chúc Khải Toàn ngoài đời thực, điều đó đồng nghĩa với việc cuộc sống yên tĩnh của cô sẽ bị phá vỡ.
Những cô gái bên cạnh Chúc Khải Toàn, chắc chắn sẽ nhận được sự chú ý và dị nghị, cô không muốn trở thành tâm điểm của mọi người, chỉ muốn bình yên trải qua những năm tháng cấp ba.
Còn về phần Phó Hành Thử, cậu ta cũng chẳng hiểu hai người này đang giở trò gì, so với Cừu Vũ thì cậu ta thẳng thắn hơn nhiều, đưa ra lời nhận xét đơn giản mà thô bạo: "Hai cái đồ nhát gan, đúng là một cặp trời sinh."
Chúc Khải Toàn đáp: "Cậu biết cái búa ấy."
Thật ra, Chúc Khải Toàn cũng không rõ rốt cuộc giữa mình và Vân Vụ Lai là thế nào nữa, có lẽ là do họ đã duy trì trạng thái này quá lâu, quen với việc liên lạc qua điện thoại, khoảng cách vừa xa vừa gần này rất thoải mái, cũng rất an toàn, thế là cả hai đều ngầm hiểu, ăn ý lựa chọn cách thức ở bên nhau dễ chịu nhất.
Không một ai ngờ rằng, sự bình yên này lại bị phá vỡ theo một cách như thế.
Sau kỳ nghỉ lễ 1 tháng 5, Vân Vụ Lai không đến trường, cô không trả lời tin nhắn của Chúc Khải Toàn, cũng không nghe điện thoại, từ ngày thứ hai, điện thoại của cô trực tiếp tắt máy.
Chúc Khải Toàn tìm Cừu Vũ hỏi thăm tình hình, Cừu Vũ cũng chẳng nói được gì, Cừu Vũ lại đi hỏi cô Ưng Đăng Dĩnh, cô Oán thở dài lắc đầu, chỉ đưa ra một câu trả lời nước đôi: "Nhà em ấy xảy ra chút chuyện, mấy hôm nay không đến trường được."
Chúc Khải Toàn dùng hết mọi cách, vận dụng tất cả các mối quan hệ có thể, đến ngày thứ năm, cậu cuối cùng cũng tìm thấy Vân Vụ Lai trong bệnh viện.
Ngay khoảnh khắc đầu tiên nhìn thấy Vân Vụ Lai, cậu gần như không nhận ra cô.
Cô gầy rộc đi, hai má hóp lại, sắc mặt xám xịt, cả người lôi thôi lếch thếch. Chúc Khải Toàn chưa bao giờ thấy cô trong bộ dạng không hề chải chuốt như thế này, chiếc áo trắng có vẻ như đã mấy ngày chưa thay, bám đầy bụi bẩn, trên cổ quàng một sợi dây trắng để tang, trên cánh tay đeo băng tang trắng ghi chữ "Cha", mái tóc bết lại vì chưa gội, buộc rối tung sau gáy, những lọn tóc con rơi rớt bện vào nhau.
Trong mắt cô thậm chí còn không còn chút ánh sáng nào.
Trong phòng bệnh có mấy người đang ở cùng, cô Ưng Đăng Dĩnh cũng có mặt, dịu dàng nói gì đó với cô, nhưng đôi mắt cô đờ đẫn, như thể không nghe thấy, không có bất kỳ phản ứng nào.
Khoảnh khắc nhìn thấy cậu, Vân Vụ Lai sững sờ, một lúc lâu sau, tròng mắt cô mới khẽ động.
Ánh mắt đó, Chúc Khải Toàn cả đời không thể nào quên.
Chỉ một cái nhìn của cô cũng đủ khiến trái tim cậu tan nát.
Bao nhiêu lo lắng, sốt ruột, nhớ nhung suốt mấy ngày qua đồng loạt bùng nổ vào khoảnh khắc cuối cùng cũng gặp được cô. Nhưng trông cô quá mong manh, rõ ràng đã ở bên bờ vực sụp đổ, không thể chịu thêm bất kỳ sự kích động nào nữa, cậu chỉ có thể kìm nén cảm xúc chực trào, chậm rãi, cẩn thận từng li từng tí bước về phía cô.
Nói là đang đi vào bãi mìn cũng không ngoa.
Cuối cùng cũng đến được trước mặt cô, đủ gần để cậu có thể nhìn kỹ cô hơn.
Đôi môi khô nứt, quầng thâm đậm dưới mắt… dáng vẻ tiều tụy ấy, so với nhìn từ xa còn khiến cậu đau lòng hơn.
Dưới ánh nhìn của cậu, Vân Vụ Lai co rúm người lại, chỉ muốn trốn tránh, cô cụp mắt không nhìn cậu, định lùi về sau.
Chân vừa bước một bước, đã bị cậu kéo mạnh vào lòng. Ngay trước mặt họ hàng, giáo viên và cả người mẹ đang hôn mê của cô.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!