Trở lại phòng suite của khách sạn, Vân Vụ Lai tắm rửa qua loa rồi nằm vật ra giường, ngay cả các bước dưỡng da cũng chỉ quệt đại một lớp kem dưỡng dày cộp lên mặt cho xong chuyện.
Mệt mỏi cả ngày lại còn uống rượu, cả người cô rã rời buồn ngủ. Trước khi ngả lưng, cô đã nghĩ mình chỉ cần chạm gối là sẽ ngủ được ngay. Ai ngờ, trong đầu cứ lởn vởn mãi hình ảnh của Chúc Khải Toàn và câu nói của anh lúc cửa thang máy đóng lại.
"Mượn lời chúc tốt đẹp của em, bên nhau trọn đời, vợ à."
Anh gọi cô là "vợ".
Vân Vụ Lai không chắc mình có nghe nhầm không.
Trước đây lúc còn yêu nhau, thỉnh thoảng Chúc Khải Toàn cũng gọi cô là vợ, nhưng cơ bản đều là những lúc đầu óc mụ mị, nói đơn giản là trên giường.
Đương nhiên, "trên giường" chỉ là cách nói chung chung, chính xác hơn thì không chỉ giới hạn trên giường, mà có thể là trên xe, trong phòng tắm hay trên sofa phòng khách, bất cứ nơi nào có điều kiện.
Nhưng đây là lần đầu tiên anh danh chính ngôn thuận gọi cô là vợ – nếu cô không nghe lầm.
Mối quan hệ giữa họ bây giờ rất kỳ quái.
Vừa là người cũ, vừa là vợ chồng.
Nhiều người biết chuyện Vân Vụ Lai và Chúc Khải Toàn chia tay đều cảm thấy tiếc nuối cho họ, và số người tò mò thì lại càng không ít.
Vân Vụ Lai đã nói với người khác rất nhiều lần: "Chia tay trong hòa bình."
Không một ai tin ngay lập tức.
Mối tình thanh xuân vườn trường của cặp kim đồng ngọc nữ cuối cùng lại đi đến kết cục mỗi người một ngả. Người ta luôn có xu hướng thêu dệt nên một lý do chia tay kinh thiên động địa, đầy kịch tính, dường như chỉ có vậy mới không uổng phí một cuộc tình nồng nhiệt.
"Có phải có người thứ ba xen vào không?"
Đây thường là nghi ngờ đầu tiên của hầu hết mọi người, và đối tượng bị nghi ngờ thường là Chúc Khải Toàn. Không chỉ vì anh là đàn ông, mà còn vì đôi mắt trông đã thấy đào hoa của anh.
Những năm tháng ấy, số cô gái thầm thương trộm nhớ Chúc Khải Toàn quả thật không ít. Con trai vừa đẹp vừa có gia cảnh tốt, đi đến đâu cũng là "hàng hot" trong mắt người khác giới. Hồi cấp ba còn đỡ, lên đại học dù học chung thành phố nhưng khác trường, chưa kể sau này cô còn ra nước ngoài học thạc sĩ, căn bản không thể quản được anh.
"Thế là do nhà anh ấy không đồng ý à?"
Sau khi phỏng đoán có người thứ ba bị bác bỏ, sự tò mò của đám đông hóng chuyện lại thống nhất một cách đáng kinh ngạc ở khả năng thứ hai.
Trong phim ảnh, trong tiểu thuyết, cô gái nhà bình thường yêu công tử nhà giàu, thế nào cũng bị gia đình nhà trai phản đối kịch liệt. Mẹ chàng trai mình đầy châu báu, hẹn cô gái ra quán cà phê, vênh váo ném tấm séc ra bàn: "Chẳng phải cô muốn tiền sao, đây là năm triệu, hãy rời xa con trai tôi."
Nhưng, thật sự không phải những lý do đó.
Không có người thứ ba xen vào, họ đều là những người chung thủy, giữ được giới hạn đạo đức của mình.
Cũng không có sự ngăn cản từ gia đình. Năm đó nhà họ Chúc đúng là không quá hài lòng về cô, nếu được chọn, dĩ nhiên họ muốn một cô con dâu môn đăng hộ đối hơn. Nhưng gia đình họ Chúc rất dân chủ, tôn trọng quyết định cá nhân của Chúc Khải Toàn, chưa bao giờ gây áp lực gì cho anh.
Không hiểu lầm, không "cẩu huyết", không có nỗi niềm khó nói.
Họ chỉ đơn giản là yêu nhau nhiều năm, rồi lại vướng phải hai năm yêu xa khi cô học thạc sĩ. Giống như bao cặp đôi yêu lâu và yêu xa khác, giữa lúc nồng nhiệt phai nhạt và khoảng cách địa lý, họ đã thua trước hiện thực mà thôi.
Từ những cuộc cãi vã không dứt ban đầu, đến sau này là không còn gì để nói với nhau.
Năm hai thạc sĩ, trong một cơ duyên tình cờ, Vân Vụ Lai quen biết Kerr. Kerr nhìn trúng tài năng thiết kế của cô và mời cô về làm việc cho QC.
Vào QC làm việc đồng nghĩa với việc cô phải đến Pháp sinh sống, ngày về chưa hẹn; cũng đồng nghĩa với việc cô phải tiếp tục yêu xa với Chúc Khải Toàn.
Vân Vụ Lai không trải qua quá trình đấu tranh tâm lý gian nan nào, cô quyết định rất dứt khoát. QC là thương hiệu xa xỉ hàng đầu mà bao người mơ ước, một cơ hội ngàn năm có một, cô không thể bỏ lỡ.
Chúc Khải Toàn hoàn toàn thấu hiểu cho lựa chọn của cô, không một lời níu kéo.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!