Chương 31: Lệnh truy nã mèo

Lâm Miêu kẹp xong chiếc sandwich, từ từ cắn một góc vỏ bánh mì nướng, rồi vui vẻ cắn từng miếng to vào trung tâm.

Lớp ngoài của bánh mì hơi xém cạnh, cắn vào thì giòn tan thơm phức, bên trong vẫn mềm mại, ăn cùng trứng chiên và thịt xông khói, thơm nức mũi.

Lâm Miêu ăn hết phần giữa trước, sau đó mới chậm rãi cắn ra phần viền, ăn đến khi chỉ còn lại một cái khung vuông.

Lan Thâm buồn cười nhìn cậu, vẻ mặt nghiêm túc như thể đã nhận ra điều gì: "Em không thích ăn vỏ bánh mì à?"

Lâm Miêu nghe anh hỏi thì ngẩng đầu lên, hơi xấu hổ: "Cũng không đến mức ghét lắm ạ.

"Tức là vẫn không thích rồi. Lan Thâm đã hiểu rõ trong lòng. Lâm Miêu không kén ăn, nhưng vì hai người ăn chung nhiều lần, nên Lan Thâm dần phát hiện ra cậu có những món khoái khẩu rõ rệt. Món nào thích sẽ ăn rất nhanh, phần còn lại thì không bỏ, cũng không lãng phí, chỉ là ăn một cách nghiêm túc hơn bình thường."Không thích thì đừng ăn, anh thích ăn mà.

"– Lan Thâm mặt dày nói. Lâm Miêu ngẩn người một chút, má hơi đỏ lên:"Nhưng... nhưng như vậy không được đâu, không thể lãng phí mà."

Lan Thâm hơi nghi hoặc: "Đã không thích sao không nói sớm với anh, tụi mình có thể không gọi mấy món đó mà."

Lâm Miêu dường như chưa từng nghĩ đến chuyện đó, im lặng một lúc rồi nói nhỏ: "Chỉ là... em không có thói quen đó thôi."

Cậu bất an bấu ngón tay: "Có gì ăn nấy, không phải rất bình thường sao...

"Lòng Lan Thâm mềm nhũn, bỗng nhiên hiểu ra. Lâm Miêu lúc nhỏ sống nhờ nhà họ hàng, ăn uống đều theo họ thì làm sao dám kén cá chọn canh. Cho nên dù không thích, cậu vẫn sẽ ăn hết từng chút một. Lan Thâm mím môi, không biết nên nói gì. Anh lại lặp lại lần nữa:"Thế vừa hay, đưa anh đi. Anh thích ăn viền bánh mì.

"Lâm Miêu vốn hơi ngại khi đưa đồ mình đã cắn cho Lan Thâm, nhưng khi chạm phải ánh mắt của anh, không hiểu sao lại đổi ý, ngoan ngoãn để Lan Thâm anh lấy đi. Lan Thâm ăn xong phần viền bánh mì, nói với Lâm Miêu một cách tự nhiên:"Không thích ăn gì đó là bình thường mà. Em cứ nói với anh, anh không mua là được, cũng sẽ không lãng phí.

"Lâm Miêu vân vê ngón tay mình, ngoan ngoãn gật đầu. Ban đầu, hai người tính sau khi ngắm bình minh thì nghỉ ngơi một chút, trưa ăn xong sẽ quay về trường. Nhưng do sáng dậy quá sớm, Lâm Miêu không nhịn được ngủ bù một giấc, lúc thức dậy ăn trưa thì đã hai giờ chiều rồi."May mà còn nhiều vé tàu, không thì lỡ mất luôn rồi.

"Hai người ăn xong cơm, vội vã bắt chuyến tàu cuối lúc năm giờ chiều để quay về. Lâm Miêu ngồi trong xe, vẫn còn chưa đã thèm. Nhưng cũng không thể không về được. Không chỉ vì sáng mai có tiết, mà còn vì hai"ông bố già" ở ký túc xá đã bắt đầu liên tục gửi tin nhắn từ sáng đến giờ:

[Dậy chưa?

Dậy chưa?]

[Về trường chưa? Khi nào về đấy?]

[Đêm nay đừng nói cũng ngủ ngoài đấy nữa nhá, đừng nhá đừng nhá]

[Con à, làm người phải biết giữ mình, ngày nào cũng dâng mình ra thế, người ta sẽ không biết trân trọng đâu]

Hơn nữa, sáng nay vì ngủ bù mà Lâm Miêu còn bỏ lỡ mấy cuộc gọi của Đinh Nhất Chu, khiến người ta tưởng hai người xảy ra chuyện, suýt chút nữa thì lao đến đảo Mèo.

May mà Lan Thâm tỉnh kịp lúc nên giải thích đôi câu.

Lâm Miêu thấy xấu hổ, nhưng vẫn nghịch nghịch dây an toàn một hồi rồi thành thật nói: "Em không muốn về."

Lan Thâm bắt sóng ngay: "Tức là muốn chơi với anh tiếp à?

"Lâm Miêu không đáp. Lan Thâm bật cười:"Vậy mai anh lại đến tìm em nhé?"

Lâm Miêu nghiêm túc nói: "Không được. Em còn phải đi học, phải cắt video, hai hôm tới còn phải bắt mèo triệt sản, anh đến em cũng không có thời gian cho anh... Anh..."

Lâm Miêu lúng búng: "Anh sẽ làm em phân tâm......"

Lan Thâm cười: "Không sao, anh sẽ tìm em lúc em rảnh.

"Lâm Miêu giật mình. Quả nhiên, lúc cậu đang bắt mèo thì thấy một con mèo cam lạch bạch chạy đến."Meo meo meo!

"[Vợ ơi! Anh tới rồi!] [Thế này thì sẽ không làm lỡ việc của em đúng chứ?] Lâm Miêu bật cười:"Chào buổi tối, hôm nay tích cực ghê ha.

"Mèo cam chạy vòng vòng quanh chân cậu, cọ đầy lông mèo lên quần đen, còn rất tự hào: [Đến gặp vợ mà.] Dù có nghe bao nhiêu lần đi nữa, thì khi chữ"vợ

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!