Chương 12: (Vô Đề)

Lan Thâm nhìn cô gái tiếp cận bằng lí do vụng về, sắc mặt anh đen như đít nồi.

Vốn dĩ anh mời Lâm Miêu tới coi bóng rổ là vì có ý đồ riêng thật. Ai cũng biết, bên lề sân bóng rổ là nơi có nhiều nữ sinh chủ động nhất. Anh đưa Lâm Miêu tới đây, muốn k. ích th. ích con người chưa biết yêu là gì này một chút. Khiến Lâm Miêu có ít nhiều cảm giác nguy ngơ, nếu có thể ghen thì càng tốt.

Vốn đang tiến hành khá tốt......

Lan Thâm khẽ tặc lưỡi một tiếng, hơi hối hận vì để Lâm Miêu tới đây.

Đúng là vác đá đập chân mình.

Dẫu sao thì Lâm Miêu cũng được coi là một chàng đẹp trai, còn đẹp hơn so với kiểu mạnh mẽ như Lan Thâm nữa, kiểu như vậy lại càng được nữ sinh ưa thích hơn.

Rõ ràng là dễ tiếp cận hơn.

Trước kia sống ẩn dật thì còn đỡ, bây giờ vừa lộ diện là lập tức có người lạ tới xin Wechat.

Lâm Miêu đang không biết làm thế nào cho phải, vân vê ngón tay nói: "Việc này, việc này không ổn lắm đâu, anh đâu có kinh nghiệm gì.....

"Lan Thâm bước nhanh tới, bàn tay to ôm lấy bả vai Lâm Miêu, công khai thể hiện chủ quyền. Người ngoài nhìn vào là thấy anh gần như ôm Lâm Miêu vào lòng. Lâm Miêu cũng hơi ngẩn ra. Lan Thâm giả vờ thản nhiên như không:"Đàn em, em học ngành nào thế?"

Cô bé năm dưới thấy lại có một anh cực phẩm nữa xuất hiện, mắt sáng rực lên: "Em năm nhất ạ, học ngoại ngữ á."

"Ồ.... ngoại ngữ à." Lan Thâm chớp mắt: "Đúng là hai anh không giúp được đâu, thế này đi, anh giới thiệu cho em một người."

Anh rút điện thoại ra, tìm một mã QR Wechat: "Đây là một chị năm bốn cũng học tiếng Anh, em tìm chị ấy đi."

Cô gái khựng lại, lộ vẻ khó xử.

"Sao thế? Chẳng phải em muốn được tư vấn về học phần sao...... à, yên tâm, chị này tốt tính mà nhiệt tình lắm.

"Lan Thâm mặt không đổi sắc, ôm Lâm Miêu mà còn có vẻ diễu võ dương oai. Đương nhiên là cô gái nghe ra ý từ chối trong giọng điệu của anh, chỉ có thể cắn răng add Wechat, hậm hực nói:"Cảm ơn anh.

"Ngay sau đó xoay người đi luôn. Chờ cô nàng đi rồi, Lâm Miêu mới thở phào một hơi, nhận ra Lan Thâm vẫn đang ôm mình, cậu không khỏi cảm thấy kỳ quái."À thì, anh......"

Lan Thâm thu tay, nói như đúng rồi: "Quen tay.

"Lâm Miêu cũng không dám nói gì. Lan Thâm thấy cậu trầm mặc, nghĩ lại một chút rồi nói:"Cô bạn năm 4 này là bạn gái của bạn anh, anh cũng chỉ add WeChat thôi, không thân."

"Ò......

"Lâm Miêu hơi ngơ người, không rõ tại sao anh phải giải thích cụ thể chuyện này. Tuy nhiên vẫn trả lời anh. Lan Thâm thầm thở phào nhẹ nhõm, sau đó nói:"Đi thôi, bọn mình đi thay quần áo trước đã."

Lâm Miêu ngoái đầu nhìn mọi người trong đội, bọn họ vẫn chưa rời đi: "Thế thì có không phải phép lắm không?"

"Anh nói với chúng nó một câu rồi, đi nhanh thôi."

Lan Thâm không muốn để Lâm Miêu ở đây lan tỏa sức quyến rũ thêm giây phút nào nữa. Anh nhìn quanh bốn phía, thấy những cô gái đang rục rịch chung quanh, ẩn ý nói: "Em còn muốn nán lại đây thêm nữa à?"

Bản năng động vật nhỏ của Lâm Miêu lại kịp thời online, vẫn rất là muốn sống: "Vậy chúng ta đi trước thôi..... ở đây nhiều người quá.

"Lan Thâm mỉm cười, dẫn Lâm Miêu tới phòng thay đồ. Bọn họ tới sớm, những người khác vẫn đang ở sân bóng rổ, vẫn chưa có ai tới đây. Phòng thay đồ của nhà thi đấu rất sạch sẽ, phòng tắm còn chia thành gian nhỏ."Trong đó không có móc treo, phiền em trông túi giúp anh nhé." Lan Thâm lấy quần áo, nói: "Anh tắm ù một tí, nhanh thôi.

"Lâm Miêu gật đầu, cầm túi ngồi xuống chiếc ghế ở giữa lối đi. Lan Thâm vào gian phòng ngay đối diện cậu, kéo rèm che. Chiếc rèm che đi hoàn toàn bóng hình Lan Thâm, chỉ truyền ra tiếng nước rào rào. Lâm Miêu thấy hơi buồn chán, cậu rất ít khi tới nhà thi đấu, vậy nên cứ nhìn quanh quất bốn phía. Đang quan sát thì ngoài cửa vang lên tiếng cười đùa ồn ã. Mấy nam sinh cao lớn cũng vào đây để thay đồ. Bọn họ sải bước đi vào, Lâm Miêu nhanh chóng thu chân về để tránh ngáng đường."Đừng có tranh gian sạch nhất với tao."

"Ai tới trước giành trước." 

Bọn họ chạy vụt qua Lâm Miêu, tạo ra một luồng gió.

Gió thổi tấm rèm che ngăn cách bay lên, lộ ra một khe hở.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!