Chương 27: Nếu yêu ai thì chắc chắn sẽ không giấu giếm

Lâm Miêu ngẩn người lấy điện thoại ra tra Baidu thử: "Cú mèo còn là động vật bảo vệ cấp hai của quốc gia đó."

"Đúng vậy, thế nên bọn tôi mới không dám động vào, gọi bộ phận cứu trợ của các cậu chuyên nghiệp hơn xíu."

Đại học S dựa núi kề sông, môi trường thuộc hàng nhất nhì trong nước, nhưng cũng dẫn đến việc có biệt danh là "Vườn thú hoang dã Đại học S

". Côn trùng, gián nhiều hơn bình thường thì cũng đành, nhưng năm nào trong khuôn viên trường cũng có thể gặp rắn. Giờ thì hay rồi, lại còn xuất hiện một con cú mèo chưa từng thấy."Nó chẳng nhúc nhích gì cả, với lại trông cái cánh có vẻ hơi kỳ lạ, không biết có bị thương không.

"Mọi người nhìn Lâm Miêu đầy mong đợi, cậu cũng ngại, không thể cứ thế bỏ đi. Dù sao bọn họ cũng xem như là nhóm cứu trợ động vật duy nhất trong trường."Để tôi nghĩ đã.

"Lâm Miêu nói đều đều, vô thức mở WeChat của Lan Thâm. Ừm, học thú y chắc chắn chuyên nghiệp hơn mình mà. Lâm Miêu gần như không suy nghĩ đã gọi thẳng cho Lan Thâm."Alo? Lâm Miêu, có chuyện gì thế?

"Lan Thâm nghe máy ngay lập tức. Lâm Miêu hơi sửng sốt, dường như chính cậu cũng không biết bản thân phụ thuộc vào Lan Thâm đến vậy từ khi nào."Có chuyện gì à em?"

Lâm Miêu nhanh chóng lấy lại tinh thần: "Em thấy một con cú mèo bị thương trong trường, nên làm gì bây giờ ạ?"

Lan Thâm kinh ngạc:

"Cú mèo? Chắc chắn là bị thương à?"

"Không biết nữa, nhưng trông giống vậy, bọn em không biết nên liên hệ với ai."

"Không sao, trước tiên gọi điện cho phòng bảo vệ, bảo họ liên hệ với trung tâm quản lý động vật của cục lâm nghiệp, anh sẽ đến ngay."

Lan Thâm còn không quên an ủi cậu: "Không sao đâu."

Lâm Miêu ngoan ngoãn gật đầu, nói với mọi người: "Không sao rồi, chúng ta liên hệ với phòng bảo vệ đi.

"Mọi người cũng thức thời giữ im lặng, có người đi thông báo với phòng bảo vệ, số còn lại lùi bớt để tránh làm cú mèo sợ hãi. Lan Thâm đến rất nhanh, chỉ là Lâm Miêu không ngờ phía sau anh còn có hai người khác nữa. Một là Lưu Linh, người còn lại là một chàng trai lạ mặt. Chàng trai đó cao ráo, áo sơ mi trắng chỉnh tề không chút nhăn nhúm, trông có vẻ thân thiết với Lưu Linh."Đàn em, lâu rồi không gặp nha~" Lưu Linh uốn éo eo định khoác vai Lâm Miêu, nhưng bị một tiếng ho khan của Lan Thâm ngăn lại.

"Anh Lưu Linh? Đây là......" Lâm Miêu nhìn về phía chàng trai kia.

Chàng trai mỉm cười ôn hòa: "Bạn trai của Lưu Linh."

"Khụ khụ khụ, đừng nghe ổng nói vớ vẩn." Lưu Linh trợn trắng mắt, giọng hơi cứng nhắc, "Chỉ là bạn bè, cứ nằng nặc đòi đi theo xem thôi.

"Chàng trai chỉ cười, không nói gì thêm. Lâm Miêu đã hiểu sơ sơ phong cách của Lưu Linh, chắc người này lại là tình nhân của anh ta. Cậu cũng không tiện đánh giá đời tư của người khác, chỉ gật đầu xem như đã biết. Lan Thâm giải thích:"Thấy Lưu Linh vậy thôi, chứ chuyên ngành của nó thực ra là nghiên cứu về loài chim đó."

"Này này này, sao nói tôi thế, tôi học cũng đâu đến nỗi tệ đâu."

Ba người vừa nói vừa tiến đến chỗ cú mèo.

"Hmm... Chắc là một con cú hù lào* non, vẫn chưa biết bay. Tuy là động vật bảo vệ cấp hai, nhưng số lượng cũng khá nhiều. Con này xem ra bị thương ở cánh phải, chắc là rơi từ trên cao xuống bị trật khớp.

"Lưu Linh nói đến chủ đề mình hứng thú thì cuối cùng cũng nghiêm túc hơn, lẩm bẩm phân tích.. *Cú hù lào:"Liên hệ với cục lâm nghiệp là được, họ cũng sẽ tìm người đến cứu chữa."

Đang nói dở, bảo vệ mang theo một chiếc lưới lớn đến: "Các bạn sinh viên lùi lại một chút."

Lưu Linh thấy vậy vội vàng ngăn lại: "Khoan đã, nó bị thương rồi, nếu lại hoảng sợ lần nữa có thể sẽ nặng hơn đó, để cháu làm cho."

"Hả?"

"Cháu học chuyên ngành này, chú yên tâm đi.

"Lưu Linh chộp lấy chiếc vợt, nhanh như chớp, nhẹ nhàng úp lên chú cú mèo con từ phía sau. Chú cú mèo chỉ nhảy nhảy tượng trưng vài cái rồi bỏ cuộc không giãy giụa nữa."Tốt quá, vậy tiếp theo chúng ta đưa nó qua đó đó ạ?

"Lâm Miêu thở phào nhẹ nhõm. Lưu Linh nhếch miệng cười:"Không sao, anh đi cùng phòng bảo vệ là được, mọi người cứ làm việc của mình đi."

Lâm Miêu còn đang do dự, Lan Thâm nói: "Bọn mình không rành, đi theo cũng chẳng giúp được gì, cứ để nó đi đi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!