Lan Thâm đợi ở bệnh viện một hồi, cứ một lúc lại ngẩng đầu nhìn ra cửa.
Một y tá trẻ bên cạnh thấy vậy thì che miệng cười trộm: "Anh Lan nhìn gì thế?"
Lan Thâm vừa trẻ vừa đẹp trai, tuy rằng đôi khi có chút sở thích xấu xa, nhưng bình thường anh vẫn luôn lịch sự với nữ giới. Chỉ sau vài tuần thực tập, anh đã trở thành nam thần mới của bệnh viện thú y, được rất nhiều đồng nghiệp quý mến.
Rất nhiều y tá trẻ thầm ôm lòng đơn phương với anh, đang chờ một cơ hội.
Cô y tá trẻ này đã sớm biết hôm nay mình trực ca chung với Lan Thâm nên đã ăn diện thật đẹp, tỉ mỉ trang điểm kiểu như không trang điểm, chỉ tiếc Lan Thâm một lòng nghĩ tới việc làm sao để lừa Lâm Miêu tới bệnh viện, không để ý tới ánh mắt thất vọng của cô y tá.
Mặc dù vậy, cô y tá vẫn cố gắng thử lại: "Hiếm khi thấy anh Lan cười vui vẻ như thế, chẳng lẽ là bạn gái tới thăm ạ?
"Cô thận trọng thăm dò một cách uyển chuyển. Lan Thâm nhìn cô một cái:"Không phải bạn gái......"
Ánh mắt cô y tá sáng lên, cô còn chưa kịp chia sẻ tin tức tốt này cho các chị em thì đã nghe Lan Thâm nói tiếp.
"Nhưng đúng là bạn bè thân thiết, ừm...... là một người bạn mà tôi rất thích."
Cô y tá bối rối.
Cô đảo mắt, cũng không khỏi tò mò, hai người đồng thời nhìn về phía cửa lớn.
Lúc này thấy Lâm Miêu bước vào, bên cạnh còn có một chàng trai và một cô gái. Hai người có vẻ rất thân nhau, chàng trai phía sau cứ nói tía lia không ngừng.
Cô y tá lại bối rối.
Đây là người bạn anh rất thích ư?
Ờm, tuy rằng nói về tình nghĩa anh em như thế thì cũng được.
Cô y tá lại nhìn ánh mắt Lan Thâm, cách anh nhìn Lâm Miêu dịu dàng ghê ấy......
Cô cố gắng an ủi trái tim tan vỡ của mình.
Không sao không sao, ít nhất thì một anh đẹp trai biến thành hai anh đẹp trai, hai vẫn hơn một.
Ba người bước vào cứ nói chuyện rôm rả tràn đầy năng lượng. Nói đúng ra thì một mình Tô Bân nói ra khí thế của ba người.
"Xin em đó xin em đó......
"Tô Bân quàng vai Lâm Miêu, vỗ vỗ như một người anh em tốt. Lan Thâm nhìn chằm chằm, khóe môi nở một nụ cười nguy hiểm, lễ độ bước qua chào hỏi."Bạn gái anh thật sự thích bé mèo lông bò sữa đó, nói tốt mấy câu giúp bọn anh để bọn anh nhận nuôi nhá."
Lan Thâm nghe được mấy từ mấu chốt, hai phần nguy hiểm trong nụ cười của anh chuyển thành chân thành: "Đây là...?"
Lâm Miêu giải thích: "Bạn cùng phòng của em muốn đến nhận nuôi mèo con, đây là Tô Bân, đây là Tiểu Khương bạn gái anh ấy, họ định sẽ ra ngoài thuê nhà cùng nhau.
"Lan Thâm khách sáo chúc mừng, đôi mắt vẫn đang nhìn chằm chằm vào tay Tô Bân. Tô Bân vẫn chưa phát hiện ra:"À à! Tôi biết cậu, Lan Thâm, chào cậu chào cậu."
Tiểu Khương hiển nhiên nhạy bén hơn Tô Bân rất nhiều. Cô cảm nhận được sự bất mãn của Lan Thâm, chủ động bước lên nắm tay Tô Bân, kéo anh ta rời đi: "Mau đi thôi, không phải chúng ta đã nói xem mèo con trước à?
"Lan Thâm nhân cơ hội đó mà kéo Lâm Miêu đến cạnh mình, vòng tay ôm cậu. Lâm Miêu bị hai người kéo qua kéo lại, khó hiểu liếc nhìn Lan Thâm, nhưng cũng không ngăn cản. Cơn tức trong lòng Lan Thâm lúc này mới chậm rãi dịu đi:"Đi thôi.
"Lâm Miêu ngoan ngoãn gật đầu. Hai người đi phía trước dẫn đường, Tiểu Khương ở phía sau cẩn thận quan sát hai người bằng con mắt kính hiển vi. Mắt cô cứ như ngọn hai ngọn đèn pha, thì thầm hỏi:"Hai người họ có quan hệ gì vậy anh? Có phải có tin sốt dẻo nào mà em chưa biết không?"
Chuyện này Tô Bân đã biết từ lâu: "Hai đứa nó quen nhau qua công việc, quan hệ bây giờ khá tốt."
"Thế thôi á? Hết rồi?"
Tô Bân ngơ ngác: "Còn gì nữa...... Lan Thâm khá quan tâm tới bạn cùng phòng anh à?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!