Hôm sau, Vị Ương Cung
Đêm qua tuyết rơi khiến Mạnh Khanh Nghi ngủ rất say nên vẫn chưa hay biết chuyện của Thái hậu.
Vừa bước vào điện, nàng liền nghe thấy Thục phi đang lén lút bàn tán về việc này.
"Hôm qua bệ hạ đã giam lỏng Vạn Phúc Cung, muội có biết chuyện này không?"
Cẩm phi bên cạnh nàng rất đỗi giật mình: "Lời tỷ tỷ nói là thật hay giả?"
"Đương nhiên là thật, bổn cung khi tới Vị Ương Cung, vừa hay đi ngang qua Vạn Phúc Cung. Hôm nay bên ngoài Vạn Phúc Cung có không ít cấm quân canh gác, muội muội lẽ nào không biết cấm quân canh gác cung điện là ý gì sao?"
"Bệ hạ yên lành sao lại…" Cẩm phi không dám nói tiếp.
Thục phi lắc đầu, cũng không nói thêm lời nào.
Trong lòng các nàng đều rõ, Lăng Dực Trần và Thái hậu đã sớm bất hòa.
Đặc biệt là với tính tình của Thái hậu, hậu cung có mấy ai thích bà?
Hắn không có quyền xử trí Thái hậu, việc giam lỏng đã là biện pháp tốt nhất rồi.
Có điều, mọi người đều rất tò mò về nguyên nhân.
Mạnh Khanh Nghi ngồi ngay bên cạnh Cẩm phi, những lời đối thoại giữa hai người họ đều không lọt khỏi tai nàng.
Thái hậu… thật sự bị giam lỏng rồi sao?
Kiếp này lại đến sớm như vậy?
Nàng luôn cảm thấy mọi chuyện sẽ không đơn giản như thế.
Đời trước chuyện Thái hậu náo động không nhỏ.
Chờ đến khi tan buổi thỉnh an ở Vị Ương Cung, Thẩm mỹ nhân cùng Mạnh Khanh Nghi sóng vai đồng hành trở về.
Từ khi nàng ấy được tấn phong làm mỹ nhân, liền thân cận với Mạnh Khanh Nghi hơn trước rất nhiều.
Trong lòng nàng hiểu rõ — nhất định là Mạnh Khanh Nghi đã thay nàng nói gì đó với Lăng Dực Trần.
Bằng không, làm sao nàng có thể thuận lợi được nâng phân vị?
Tuy chỉ được thăng lên một phẩm, nhưng thế là đủ rồi.
Ít nhất, Hạ mỹ nhân sẽ không thể tiếp tục lên mặt với nàng nữa.
Trong lòng nàng tràn đầy cảm kích với Mạnh Khanh Nghi,.
Hai người vừa đi, Thẩm mỹ nhân một bên cùng nàng trò chuyện: "Nương nương, năm nay trừ tịch lại sắp đến rồi, trong cung sẽ tổ chức cung yến, văn võ bá quan đều sẽ tiến cung. Đến lúc đó có thể gặp mặt người nhà bên ngoài cung rồi."
Mạnh Khanh Nghi thở dài, bỗng dưng có chút ưu tư: "Thời gian trôi thật nhanh, năm nay lại sắp đến trừ tịch nữa rồi."
Tính ngày tháng, thời gian nàng trọng sinh cũng không phải ngắn.
Thẩm mỹ nhân nhìn ngang nhìn dọc, đảm bảo bốn phía không có người ngoài, mới thì thầm bên tai Mạnh Khanh Nghi nhắc nhở: "Nương nương, người vừa gặp chuyện không may cách đây không lâu, khi dự cung yến tốt nhất nên cẩn thận một chút. Thiếp nghe nói, hàng năm cung yến đều xảy ra rối loạn lớn nhỏ đó."
Trong lòng nàng thật ra hiểu rõ.
Tống quý phi gần đây đặc biệt an phận, sau lưng còn không biết đang toan tính điều gì.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!