Chương 9: (Vô Đề)

Bạch Mạn lần này rốt cuộc cũng có đủ thời gian để tìm hiểu kỹ phần mềm trò chơi này, một lúc sau cô liền phát hiện bảng nhiệm vụ có một mục lựa chọn, trong đó toàn là các nhiệm vụ liên quan đến kỹ năng. Những kỹ năng như ca hát và vũ đạo trước đó cũng là một nhánh trong mục này.

Sau khi đọc kỹ quy tắc, Bạch Mạn cuối cùng cũng hiểu được tại sao em gái cô lại có thể giúp nhân vật trong game của mình đạt tới đỉnh cao cuộc đời chỉ bằng cách hoàn thành nhiệm vụ.

Bởi vì những nhiệm vụ này, giống như ca hát hay nhảy múa, đều là những trò chơi nhỏ. Ví dụ như trước đây hoàn thành trò chơi nhịp điệu với bài hát 《Đậu Đậu Long》thì kỹ năng ca hát được 1 điểm, tương tự khi hoàn thành trò chơi vũ đạo thì kỹ năng nhảy múa cũng được cộng 1 điểm.

Ngoài ra còn có cả luyện nói nhanh, tấu hài, hí khúc*, nhạc cụ, thậm chí cả diễn xuất. Hơn nữa phía cuối bảng còn có một mục "khác", tức là khi đạt đủ số lượng xu vàng hoặc nạp đủ một số tiền nhất định thì có thể mở khóa mục "khác" này, sau đó tùy ý thiết lập kỹ năng mà nhân vật trong game có thể học.

(*): nghệ thuật sân khấu truyền thống Trung Quốc, kết hợp ca múa và diễn xuất.

Cái hệ thống này quả thật không bỏ sót bất kỳ cơ hội nào để bắt người chơi nạp tiền!

Tuy nhiên Bạch Mạn nhớ lại tuyên ngôn hùng hồn của mình khi vừa tải trò chơi này về, lại nghĩ đến tình hình tài chính hiện tại, cuối cùng vẫn quyết định không nạp tiền mà chăm chỉ làm nhiệm vụ. Nếu em gái cô còn có thể đưa nhân vật ra mắt bằng cách không nạp tiền, thì cô nhất định cũng có thể làm được.

Sau đó Bạch Mạn bắt đầu phân tích, đối với một người tham gia show tuyển chọn, kỹ năng gì mới là quan trọng nhất? Trước tiên chắc chắn là ca hát và vũ đạo, nhưng ngoài ra còn có kỹ năng nào có thể gây ấn tượng mạnh? Hơn nữa nhiệm vụ đó còn phải là loại dễ hoàn thành.

Ví dụ như ca hát và nhảy múa, Bạch Mạn cảm thấy không phù hợp để cô vượt ải, vì mất quá nhiều thời gian, mà bản thân cô cũng không có năng khiếu hay sự thành thạo trong hai trò chơi đó.

Cuối cùng Bạch Mạn tìm đến kỹ năng luyện đọc líu lưỡi, phát hiện luyện đọc lại là một trò chơi giọng nói, hệ thống sẽ ngẫu nhiên ra một đoạn đọc líu lưỡi, chỉ cần người chơi có thể nói trôi chảy và thành thạo đoạn đó thì những đoạn nói nhanh đã vượt qua sẽ trở thành kỹ năng mà nhân vật trong game sở hữu.

Luyện đọc líu lưỡi với Bạch Mạn thì chẳng có gì khó, vì cô là diễn viên, kỹ năng thoại là điều bắt buộc phải nắm vững, nên thường xuyên luyện tập. Hơn nữa những nhiệm vụ kỹ năng trong game ở giai đoạn đầu không quá khó, phần lớn đều là những đoạn mà Bạch Mạn đã quen thuộc từ lâu.

Tuy nhiên có một điều khó xử, nhiệm vụ đọc líu lưỡi cần người chơi và nhân vật trong game phối hợp với nhau, tức là sau khi người chơi nói, nhân vật trong game sẽ lặp lại, bắt chước trạng thái lúc đó của người chơi. Nếu người chơi lắp bắp khi nói thì nhân vật cũng sẽ lắp bắp khi lặp lại.

Nhưng vấn đề là, trong khi người khác đang ở phòng tập hát hò nhảy múa, còn Giản Tiếu Tiếu lại đứng trong đó đọc líu lưỡi thì đúng là hơi quá đáng rồi.

Dựa theo tính cách nhút nhát rụt rè của Giản Tiếu Tiếu, để nàng đứng trước mặt bao nhiêu người đọc mấy câu đó, chắc chắn nàng sẽ xấu hổ đến nổ tung, cả đời này cũng đừng mong nâng chỉ số thân mật được nữa.

Thế là Bạch Mạn trước tiên thông qua hệ thống trò chơi tìm thấy Giản Tiếu Tiếu chỉ bằng một nút bấm, sau đó nhẹ nhàng chọc vào vai nàng một cái.

Khi Giản Tiếu Tiếu vô thức quay đầu lại mà không thấy ai, liền biết ngay là con ma kia giở trò.

Ban đầu Giản Tiếu Tiếu không định để ý đến con ma đó, nhưng nó cứ chọc qua chọc lại sau lưng nàng mãi! Đúng là khi dễ người quá đáng!

Trong lòng Giản Tiếu Tiếu tức muốn chết, nhưng vẫn phải tươi cười với mọi người trong phòng tập: "Tớ hơi buồn ngủ, đi rửa mặt nghỉ ngơi trước đây, không thì lát nữa cùng các cậu về lại phải tranh nhà tắm."

Các bạn cùng phòng thấy rất bình thường, dặn nàng nghỉ ngơi cho tốt rồi để nàng đi. Vừa về đến ký túc xá, Giản Tiếu Tiếu liền tức giận nói một câu: "Ghét chết đi được, lại gọi tôi về làm gì hả?"

Bạch Mạn nhìn nhân vật nhỏ trên điện thoại đang bĩu môi, trên đầu hiện lên một chuỗi "ghét ghét ghét", nhưng cô không giận chút nào, còn cười nói: "Đúng là đồ nhỏ mọn không biết lòng tốt người ta, gọi em về chẳng phải vì tiết mục đánh giá xếp hạng ngày mai sao."

Cô ngoài miệng thì vừa cười vừa mắng như vậy nhưng vẫn mở trò chơi luyện nói nhanh ra, rồi nhấn nút thu âm, bắt đầu từ câu đơn giản nhất: "Ăn nho không nhả vỏ nho".

Đối với Bạch Mạn, đọc líu lưỡi thật sự quá dễ, nói xong liền được hệ thống chấm ngay hạng A.

Đúng lúc hệ thống hiện ra đánh giá, Giản Tiếu Tiếu lại cảm thấy mình bị điều khiển lần nữa!

Trong lòng nàng hoảng hốt một chút, rồi theo phản xạ cầm điện thoại lên. Khi nhận ra lại là cái con ma đó đang giở trò, cảm giác hoảng loạn lập tức biến mất, chỉ còn lại tức giận.

Sau đó nàng nhìn thấy màn hình điện thoại của mình hiện ra một đoạn luyện đọc líu lưỡi, mà bản thân nàng thì lại vô thức bắt đầu đọc đoạn đó!

Giản Tiếu Tiếu: "!!!"

Cái con ma này rốt cuộc muốn làm gì hả!!! Trong lòng nàng đầy rẫy những lời chửi rủa.

Bạch Mạn nhìn thấy trên đầu nhân vật nhỏ trên màn hình xuất hiện hai cái khung, một là khung thoại đại diện cho lời nàng đang nói, còn cái kia là khung suy nghĩ hiện ra nội tâm của nàng.

Khung thoại là đoạn luyện đọc líu lưỡi, chứng minh Giản Tiếu Tiếu đang đọc đoạn đó. Còn khung suy nghĩ thì toàn là bíp bíp bíp bíp bíp, Bạch Mạn nhìn một lúc mới nhận ra hệ thống đã tự động chặn hết lời th* t*c!

Nhóc con này đang chửi mình trong lòng đây mà.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!