Cái con ma hay lén nhìn mình kia đúng là một con quỷ!
Đây là cảm giác duy nhất của Giản Tiếu Tiếu sau khi trở về ký túc xá.
Những người khác trong ký túc đều đã ngủ, nhưng vì ai cũng mới đổi chỗ ở nên thực ra chẳng ai ngủ sâu cả. Khi Giản Tiếu Tiếu quay về, người ngủ nông nhất là Thịnh Diễm khẽ mở mắt, nhìn bóng người rồi nói: "Bảo bối, mới về à?"
Giản Tiếu Tiếu khẽ đáp: "Có đánh thức chị không ạ?"
Thịnh Diễm trở mình, nhìn bóng đen kia, khẽ cười: "Không sao, nhưng sau này đừng về muộn vậy nữa, mai còn phải dậy sớm, phải tranh thủ nghỉ ngơi sớm một chút."
Giản Tiếu Tiếu vừa nghĩ đến giọng hát của mình là cả người lại đỏ mặt vì xấu hổ, "Vâng, em, em biết rồi."
Sau đó nàng nhanh chóng rửa mặt rồi nhẹ nhàng leo lên giường đi ngủ.
Sáng hôm sau mọi người đều dậy sớm, đi ăn sáng ở căng tin xong thì lại đến phòng luyện tập.
Hiện tại có tổng cộng 100 thí sinh, nhưng chỉ có 5 phòng luyện tập, 20 người chen vào một phòng thì chật quá, nên nhiều người đã chọn luyện tập ở nơi khác.
Giản Tiếu Tiếu bị chuyện tối qua dọa sợ, căn bản không dám đến phòng luyện tập, vậy nên sau khi nộp chương trình biểu diễn, nàng liền một mình trốn ra ban công ký túc xá, đeo tai nghe nghe bài《 Đậu Đậu Long 》mà con ma kia chọn cho mình.
Bạch Mạn cũng đã dậy sớm đến phòng luyện tập của tổ chương trình, gặp mặt vài thành viên trong nhóm.
Họ đã xác định kịch bản từ hôm qua, hôm nay bắt đầu tập dượt. Ở hiện trường, ánh sáng, máy quay, sân khấu đều đã cố định, họ cũng có thể trực tiếp trao đổi với nhân viên tại chỗ. Vậy nên hôm nay ngoài việc luyện thuộc lời thoại, còn cần xác định các vị trí di chuyển.
Tập dượt một lúc rồi mọi người bắt đầu nghỉ ngơi ăn trưa, Bạch Mạn lấy điện thoại ra chuẩn bị chơi trò "Rhythm Master". Hôm nay cô vẫn nhớ phải hoàn thành nhiệm vụ này, tối qua lúc đi ngủ còn cố ý nhắc nhở bản thân là nhất định phải giúp Giản Tiếu Tiếu đạt trạng thái hát tốt, như vậy mới có được đánh giá không thấp, nếu không mà rơi vào lớp F thì không có mấy cơ hội lên hình, không thể thăng cấp thì phiền lắm.
Sau khi vào game, Bạch Mạn phát hiện Giản Tiếu Tiếu đang trốn trên ban công, đeo tai nghe dùng chiếc điện thoại không có sim mà tổ chương trình phát để nghe nhạc, miệng còn khe khẽ hát theo.
Về phần tại sao cô lại biết là đang hát nhỏ, vì khung thoại trên đầu Giản Tiếu Tiếu viết như thế này:
[Nhỏ giọng]: Bài em thích nhất... dodolododolo... dodolododolo...
Bạch Mạn nghĩ đến việc em ấy lúc không có ai cũng chăm chỉ như vậy, không phải chờ mình online mới luyện tập, trong lòng cảm thấy rất vui liền đưa tay ra chọc chọc vào đầu Giản Tiếu Tiếu.
Giản Tiếu Tiếu đang nghiêm túc luyện tập bị chọc bất ngờ vào đầu, lập tức lảo đảo, suýt nữa ngã lăn ra, còn bị dọa phát ra tiếng nấc vì sợ rồi với vẻ mặt muốn khóc không được nhìn trân trối vào khoảng không trước mặt.
Bạch Mạn bị dáng vẻ đó chọc cười thành tiếng.
Lúc này, Sài Tư Tư bên cạnh cũng đang chơi điện thoại ngó sang một cái, kinh ngạc nói: "Trò này em cũng đang chơi đó, chơi cũng vui lắm, nhưng nhân vật của em không vào được top 10 nên em chơi lại từ đầu, giờ là một nhân vật mới rồi."
Bạch Mạn trong lòng giật thót, quay đầu nhìn Sài Tư Tư, cười nhạt: "Thật sự thật đến vậy sao?"
Sài Tư Tư nói: "Đúng đó, sau này em mới biết, mỗi nhân vật trong game đều là duy nhất, nếu nhân vật đó không thể debut, không mở được vòng giải trí tiếp theo thì nhân vật đó sẽ biến mất trong game. Chỉ có những nhân vật đã qua được vòng tuyển chọn mới có thể tồn tại mãi trong game, và được ghi lại trong cốt truyện."
Nói cách khác, mỗi nhân vật trong game đều có hai con đường: một là bị loại rồi biến mất khỏi game, hai là debut thành công trở thành nhân vật trong thế giới game, tiếp tục tồn tại.
Bạch Mạn lại cúi đầu nhìn màn hình điện thoại, nhìn người đang có khung thoại xuất hiện trên đầu kia, trong lòng bỗng mềm nhũn, nảy sinh cảm giác muốn cùng em ấy đi tiếp con đường này.
Giới giải trí là một con đường rất khó đi, bản thân cô đi cũng không dễ dàng gì, mà Giản Tiếu Tiếu so với những người khác lại càng yếu ớt hơn. Hơn nữa vì cô không nạp tiền, không mua cho Giản Tiếu Tiếu một xuất thân gia thế mạnh mẽ, nên em ấy đến người thân bạn bè nâng đỡ cũng không có, ngay cả khi mệt mỏi luyện tập xong cũng chẳng có ai để an ủi hay cổ vũ.
Sau khi nói chuyện với Sài Tư Tư xong, vì có tin nhắn đến nên Sài Tư Tư lại cúi đầu trả lời tin nhắn của mình.
Bạch Mạn quay lại với trò chơi, mở bảng độ thân mật, phát hiện chỉ số thân mật giữa mình và Giản Tiếu Tiếu đã tăng thêm 1 điểm, từ 0 thành 1, trong lòng cuối cùng cũng cảm thấy an ủi.
Bạch Mạn xoa đầu Giản Tiếu Tiếu, nhìn thấy hệ thống nhắc nhở bài hát trong tai nghe của nàng sắp được phát lại lần nữa, cô liền mở "Rhythm Master", đeo tai nghe vào, tiếp tục chơi tiếp phần hôm qua.
Bởi vì hôm qua đã chơi mấy lượt, nên hôm nay cô đã thành thạo hơn một chút, chỉ mất mười mấy phút đã chơi lại vài lần, cuối cùng cũng quen tay hơn.
Mà Giản Tiếu Tiếu thì lại một lần nữa bị ép buộc bước vào giai đoạn luyện tập, hơn nữa giọng hát lần này cũng không hề nhỏ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!