Chương 40: (Vô Đề)

Bạch Mạn trong lòng tuy không vui nhưng cũng không phản bác lại nữ diễn viên kia, cô cũng không nói gì, chỉ để mặc bầu không khí ngượng ngùng lan khắp trường quay.

Cuối cùng bà chủ khách trọ lần này cũng là nữ diễn viên có địa vị cao nhất ở đây, mới mở miệng nói: "Đã là cậu em kia tặng cho cô ấy thì chắc chắn là phần của cô ấy rồi."

Bạch Mạn cảm thấy chương trình này thật sự khiến người ta cạn lời, khẽ cười nhạt, "Thật ra tôi có hơi tiếc không nỡ ăn, muốn mang về nhà nuôi."

"......" Câu trả lời này khiến tất cả mọi người im bặt, chẳng ai ngờ rằng khi mọi người đều xem con cua này là món ăn thì cô lại coi nó như thú cưng. Đây chẳng phải là tát vào mặt người ta chan chát sao?

Sau đó Bạch Mạn liền đưa con cua về phía nữ diễn viên từng nói một con cua không đủ ăn kia, "Nếu cô muốn ăn thì......"

"Không cần đâu! Em vừa rồi chỉ nói đùa thôi." Nữ diễn viên kia vội vàng xua tay, nếu thật sự nhận lấy rồi ăn con cua này chắc lúc phát sóng sẽ bị dân mạng mắng cho thê thảm. Đến cả thú cưng của người ta cũng muốn cướp đi ăn, chẳng phải là kiểu tình huống lên hot search sao?

Tuy đây là một chương trình thực tế chuyên tạo drama nhưng nữ diễn viên kia cũng không muốn trở thành người bị toàn mạng tẩy chay. Cô ta vẫn hy vọng có thể thông qua chương trình này tích lũy thêm một số fan yêu thích mình, đồng thời giữ ổn định lượng fan hiện có. Nếu lúc bình thường làm quá đáng thì sẽ rất tổn hại đến hình tượng.

Nghe cô ta nói không cần, Bạch Mạn mới tiếp lời: "Vậy thì tôi giao nó cho quản lý của tôi."

Sau đó, Bạch Mạn mang con cua đưa cho Trương Lăng, người vẫn đứng một bên trông chừng. Sắc mặt Trương Lăng lúc này cũng rất khó coi, anh thật lòng xót xa cho nghệ sĩ nhà mình nhưng bất kể là anh hay Bạch Mạn, trong giới giải trí này cũng không có bao nhiêu quyền thế hay sức ảnh hưởng, cho nên dù có bị bắt nạt thì cũng chỉ có thể ngậm đắng nuốt cay.

Sau đó khi Bạch Mạn trở lại phòng khách của khách sạn, nữ diễn viên lúc nãy lại lên tiếng: "Khách nói muốn ăn trái cây, chị có thể giúp cắt một ít không?"

Bạch Mạn không tính toán gì, thật ra đối với cô mà nói, làm việc còn dễ chịu hơn là đấu đá tâm cơ với đám nghệ sĩ này.

Cô vừa đi về phía quầy lễ tân vừa thuận miệng hỏi: "Là khách phòng nào vậy?"

Nữ diễn viên liền báo một số phòng, Bạch Mạn liền gọi điện thoại đến phòng khách đó hỏi họ muốn ăn loại trái cây nào. Khách nói ăn gì cũng được. Bạch Mạn cúp máy rồi đi vào bếp, lấy vài loại trái cây nhiệt đới, làm một đĩa trái cây tổng hợp đơn giản rồi mang lên cho khách ở lầu trên.

"Đĩa trái cây này trông đẹp thật đó!" Vị khách kia nói: "Đĩa này bao nhiêu tiền vậy?"

Bạch Mạn đáp: "Cái này phải hỏi bà chủ của chúng tôi mới biết được."

Sau đó lúc cô đi xuống lầu liền tiện miệng hỏi: "Bà chủ à, khách hỏi đĩa trái cây lúc nãy bao nhiêu tiền?"

Bà chủ kinh ngạc nhìn Bạch Mạn, "Cô chưa định giá đã mang lên luôn à?"

Bạch Mạn càng ngạc nhiên hơn, "Trái cây của nhà trọ mình trước giờ không có định giá sao?"

Bà chủ nghẹn lời một chút, "Thông thường lúc khách mới nhận phòng, trong phòng sẽ có một đĩa trái cây, cái đó thì không thu phí."

Lúc này một nam ca sĩ khác nói: "Hôm nay tất cả các phòng đều không tặng trái cây vì trái cây của chúng ta hết sạch rồi."

Lúc này bà chủ mới nói: "Vậy đĩa trái cây kia xem như tặng khách."

Bạch Mạn gật đầu, sau đó xác nhận lại: "Vậy là đĩa trái cây kia là quà tặng lúc nhận phòng, nếu sau này khách còn muốn thì sẽ phải tính phí đúng không?"

Mấy nhân viên kỳ cựu đưa mắt nhìn nhau, trước giờ cũng chưa có khách nào yêu cầu đem trái cây lên phòng, thường khách đều ra ngoài tự mua vì khu vực này mua trái cây khá tiện.

Lúc này Bạch Mạn cũng không biết nên nói gì nữa, chỉ cảm thấy may mà mình là khách mời tạm thời.

Sau đó mấy nhân viên cũ tụ họp lại bàn bạc một lúc, cuối cùng mới định được giá cho trái cây.

Bạch Mạn đứng ở quầy lễ tân gọi lại cho vị khách kia, "Chào anh, vừa rồi chúng tôi đã hỏi bà chủ, đĩa trái cây đó là quà tặng kèm khi nhận phòng anh không cần trả thêm phí gì cả."

Xử lý xong mọi việc, thấy thời gian cũng gần đến, Bạch Mạn liền nói với ông chủ: "Bà chủ, tôi lên phòng đi vệ sinh một chút."

Sau đó cô mỉm cười với mọi người, rồi trở về căn phòng được sắp xếp trong nhà trọ, bước vào phòng vệ sinh không có camera giám sát đồng thời tắt luôn micro.

Mở trò chơi ra, việc đầu tiên Bạch Mạn làm là kiểm tra giá trị sức khỏe của Giản Tiếu Tiếu, quả nhiên cổ họng của em ấy vẫn còn chút vấn đề nhưng nếu có cô hỗ trợ thì chắc sẽ không xảy ra sự cố gì trên sân khấu.

Sau khi thoát khỏi phòng vệ sinh, Bạch Mạn liền nhìn thấy Giản Tiếu Tiếu và các thành viên trong đội đang cùng ngồi trong một căn phòng lớn, phía trước căn phòng là một màn hình TV thật to, trên màn hình đang phát chính là buổi công diễn trực tiếp.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!