Bạch Mạn và nhóm của cô lần này diễn xuất khiến tất cả mọi người đều kinh ngạc, đặc biệt là màn trình diễn của Đinh Lưu, một lưu lượng lại có sức bùng nổ mạnh mẽ rất dễ khiến người xem nhập tâm. Còn Sài Tư Tư thì lần đầu tiên vượt qua hình tượng ban đầu trong lòng khán giả, vào vai một kẻ xấu thuần khiết, cũng cực kỳ thành công.
Văn Ngọc không hiểu vì sao, chỉ cần nghĩ đến việc diễn xuất của Bạch Mạn chỉ được xem là ở mức trung bình, không quá nổi bật, trong lòng lại thấy dễ chịu hơn chút.
Cô ta thật sự cũng không rõ vì sao mình lại đột nhiên nảy sinh cảm giác ghen tị mãnh liệt đến vậy với Bạch Mạn.
Hai người trước đây vốn chưa từng gặp mặt, lần đầu tiên gặp nhau là ở đoàn phim, bị kỹ năng diễn xuất của Bạch Mạn đè ép một phen. Sau đó khi chương trình này ghi hình lần đầu, Bạch Mạn cũng hơi làm cô ta mất mặt, nhưng như vậy cũng chưa đủ để khiến mình có cảm giác ghen tị đến thế này.
Cảm xúc đó đến một cách khó hiểu, nhưng lại vô cùng chân thật.
Lúc này MC bước lên sân khấu, mời ba người Bạch Mạn ra phía trước. Sau đó liền cảm thán: "Trời ơi, lần này thật sự khiến tôi quá đỗi ngạc nhiên. Đinh Lưu à, tuy có hơi mạo phạm, nhưng tôi vẫn phải nói, em thật sự khiến tôi kinh ngạc đó! Tôi không ngờ lần này em lại diễn xuất tuyệt vời đến vậy, tôi đã hoàn toàn bị cuốn hút bởi nhân vật của em."
Đinh Lưu cầm lấy micro nói: "Phải cảm ơn sự giúp đỡ của các đồng đội. Họ vì muốn em diễn tốt nhân vật này, còn bỏ công sức nhiều hơn cả em nữa. Qua lần diễn này, em đã học được rất nhiều điều."
Sau đó MC lại quay sang Sài Tư Tư nói: "Sài Tư Tư cũng vậy, trước đây tôi rất thích những bộ phim điện ảnh và truyền hình em đóng. Tôi cảm thấy những vai học sinh em thể hiện luôn tràn đầy sức sống, mang đậm cảm giác thiếu nữ. Hôm nay mới phát hiện em lại có thể biến hóa đa dạng đến vậy, vai Tiểu Duy vừa rồi quá xuất sắc."
Sài Tư Tư không còn ngượng ngùng như trước, nói với MC: "Cũng nhờ sự giúp đỡ của các đồng đội đó ạ."
MC lúc này mới chuyển trọng tâm sang Bạch Mạn: "Bạch Mạn, hai đồng đội của em đều nói rằng màn trình diễn hôm nay của họ không thể thiếu sự hỗ trợ từ em. Xem ra em đã bỏ ra rất nhiều công sức cho phần biểu diễn lần này rồi!"
Lúc này sắc mặt Bạch Mạn vẫn trắng bệch, tuy nhiên vì ánh mắt đã thay đổi, nên cũng không còn cảm giác như lúc biểu diễn nữa. Cô khẽ mỉm cười nói:
"Đây là kết quả của sự cố gắng chung của cả nhóm, tôi rất may mắn khi được biểu diễn cùng họ."
MC vốn cũng là một diễn viên có thực lực, lúc này mới nói: "Thật ra mọi người có thể không nhận ra, trong màn biểu diễn này, Bạch Mạn không phải là người khiến người khác kinh ngạc, thậm chí cảm xúc dao động của cô ấy cũng rất nhỏ, dường như sự chú ý của mọi người dễ bị thu hút bởi Sài Tư Tư và Đinh Lưu hơn. Nhưng chỉ cần xem kỹ sẽ thấy vai diễn của Bạch Mạn thực sự rất khó.
Cảm xúc bị đè nén nếu không diễn tốt thì có thể khiến cả phân cảnh bị phá hỏng."
Đinh Lưu cũng gật đầu nói: "Vâng, bất kể là lúc chính thức biểu diễn hay khi luyện tập, chỉ cần thấy được diễn xuất của cô Bạch là em có thể lập tức nhập vai. Biểu diễn của cô Bạch nhìn thì tưởng là bình thường nhất, nhưng thật ra đối với cả nhóm chúng em thì lại là quan trọng nhất."
Bạch Mạn hơi lắc đầu, khiêm tốn cho rằng đó là công lao của cả nhóm.
Sau đó MC bắt đầu phỏng vấn các vị huấn luyện viên.
Các huấn luyện viên đều đưa ra những đánh giá rất cao, đặc biệt có một người nhận xét về Bạch Mạn:
"Tôi cũng cảm thấy Bạch Mạn trong màn biểu diễn này đóng vai trò rất quan trọng. Dù không phải là người thu hút ánh nhìn nhất, nhưng cô ấy chính là người điều phối toàn bộ tiết tấu và cảm xúc, kéo hai diễn viên còn lại hòa nhập thành một, để tạo nên một màn biểu diễn xuất sắc đến vậy."
Tới lượt Văn Ngọc nhận xét, khóe miệng cô ta mang theo nụ cười, nhưng trong mắt lại chẳng có cảm xúc:
"Tổ của các bạn quả nhiên khiến tôi rất bất ngờ. Tôi vẫn luôn mong chờ màn trình diễn của các bạn. Các giáo viên phía trước đã khen Bạch Mạn và Sài Tư Tư rồi, vậy thì tôi sẽ khen Đinh Lưu nhé. Cậu ấy thật sự khiến tôi kinh ngạc và xúc động. Tôi không ngờ cậu lại có thiên phú và sức bùng nổ đến vậy. Tất cả nước mắt hôm nay tôi rơi đều là vì cậu đấy."
Đinh Lưu cúi người cảm ơn. Nhưng sau khi cúi người, đáy mắt lại thoáng qua một tia giễu cợt. Tuy nhiên khi ngẩng đầu lên, tia giễu cợt đó đã biến mất.
Ngay sau đó, khán giả bắt đầu bỏ phiếu cho nhóm này. Kết quả vừa công bố, họ lập tức vươn lên vị trí đầu tiên.
MC nói: "Chúc mừng các bạn, cho dù thành tích của nhóm cuối cùng là gì, các bạn cũng đã nằm trong hai vị trí dẫn đầu. Nhóm của các bạn sẽ không có thành viên nào bị loại."
Bạch Mạn thở phào nhẹ nhõm. Sau đó, Sài Tư Tư bước tới ôm lấy Bạch Mạn, cô cũng ôm lại. Tiếp đến Đinh Lưu cũng đến ôm cô. Cả nhóm cùng nhau rời sân khấu để tẩy trang.
Tuy nhiên buổi quay hôm nay vẫn chưa kết thúc, vì còn phải quay một số cảnh hậu trường phỏng vấn.
Lúc này Bạch Mạn đã tẩy trang thay lại quần áo của mình, ngồi trong phòng hóa trang lớn mở trò chơi trên điện thoại ra.
Cả ngày hôm nay không gặp được Giản Tiếu Tiếu, thật ra cô cũng khá nhớ cô nhóc này. Hơn nữa điểm kỹ năng của Giản Tiếu Tiếu vẫn chưa luyện đủ 100%, cô phải tranh thủ luyện tập vào mọi thời gian rảnh có thể.
Hôm nay Giản Tiếu Tiếu đã rất nỗ lực. Tuy rằng cả ngày Bạch Mạn không có bất kỳ động tĩnh nào, nhưng nàng cũng rất hiểu chuyện, biết mình không thể cái gì cũng dựa dẫm vào Bạch Mạn, vì vậy đã cùng các đồng đội khổ luyện không ngừng.
Tuy nhiên, tiến bộ khi nàng tự luyện tập thật sự rất chậm, phải vô cùng cố gắng mới có thể cải thiện được một chút. Trong lòng nàng cũng có phần thấp thỏm và bất an. Dù nhiều chỗ hát lệch tông không quá rõ ràng, nhưng khi biểu diễn chính thức chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến các đồng đội.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!