Mọi người đều nhìn Giản Tiếu Tiếu với vẻ nghi ngờ, Ngạo Băng thậm chí còn nhướng mày nói: "Vừa nãy là ai đòi chơi thâu đêm vậy?"
Giản Tiếu Tiếu sắp khóc đến nơi, "Chị đừng nói nữa!"
Lỡ mà bị chị ma nghe thấy thì toi luôn đó! Tuy rằng đúng là vừa nãy em ấy đang rất hăng, chuyện luyện tập thì cũng không quá gấp nhưng mà cũng không thể chơi thâu đêm trước mặt chị ma được!
Lưng lại bị gõ nhẹ một cái, Giản Tiếu Tiếu lập tức buông viên mạt chược vừa cầm lên, sau đó nhường chỗ cho Ngạo Băng, "Ờm, em không chơi nữa, mấy chị chơi đi, em... em đi ngủ nghỉ đây, em còn phải đi tắm cái đã!"
Sau đó, em ấy ôm theo bộ đồ ngủ sạch của mình vào phòng tắm.
Bạch Mạn nhìn bộ đồ ngủ mà Giản Tiếu Tiếu ôm trên tay có hơi cũ, không kìm được mà mở hành lý của em ấy ra. Tất nhiên cô không thật sự mở túi hành lý, mà giống như các trò chơi khác, sẽ có mục "Túi đồ của Giản Tiếu Tiếu", mở ra là có thể xem được toàn bộ tài sản của em ấy.
Ngay sau đó, Bạch Mạn thấy Giản Tiếu Tiếu chỉ có ba bộ đồ để thay, hai bộ gồm áo thun và váy ngắn, còn lại là một bộ đồ ngủ mà hiện giờ đã bị em ấy đem vào phòng tắm rồi.
Bạch Mạn kiểm tra lịch sinh hoạt thường ngày của Giản Tiếu Tiếu, mới phát hiện mỗi sáng sau khi thức dậy, trong khi các bạn cùng phòng trang điểm làm tóc, em ấy sẽ tranh thủ giặt bộ đồ ngủ của mình, để buổi tối có cái sạch mà mặc.
Bạch Mạn đột nhiên dâng lên cảm giác tội lỗi mãnh liệt, nhân vật trong trò chơi của mình thật sự quá nghèo. Không nói đến việc chỉ có hơn 1000 tệ tiền tiêu vặt, mà đến cả quần áo giày dép cũng ít đến đáng thương.
Dù chương trình có phát nhiều đồng phục, thời gian mặc đồ riêng không nhiều nhưng thời gian mặc đồ ngủ thì nhiều đấy chứ, vậy mà Giản Tiếu Tiếu mỗi ngày còn phải dậy sớm giặt đồ ngủ, khiến cô không khỏi xót xa.
Cô còn phát hiện, đồ lót của Giản Tiếu Tiếu cũng chỉ có hai bộ, vì vậy buổi tối sau khi tắm xong, em ấy còn phải giặt đồ lót nếu không hôm sau sẽ không có cái nào để mặc.
Thật ra các bạn cùng phòng của Giản Tiếu Tiếu đã sớm phát hiện ra điều này, nhưng không ai nói gì, cũng không tỏ ra thương hại hay đề nghị cho đồ. Bởi vì ai cũng hiểu, đôi khi việc đối xử bình thường với những hành động đó của bạn cùng phòng mới là cách khiến họ cảm thấy thoải mái nhất.
Bọn họ không phải những người không hiểu chuyện.
Còn Bạch Mạn với tư cách là người chơi của Giản Tiếu Tiếu, đương nhiên có quyền quản lý những việc như vậy. Thế là cô lại mở cửa hàng trong game. Khi mở trang mua sắm ra, Bạch Mạn cảm thấy lòng mình không gợn sóng, cô đã có thể nạp tiền mà không thấy áp lực nữa rồi, cô đã sa ngã mất rồi!
Nhưng mà không thể không mua quần áo được, thôi thì chọn những món nào có tính năng giá tốt đi. Sau đó cô mở mục quần áo trong cửa hàng ra, chọn những nhãn hiệu không quá nổi tiếng nhưng chất lượng ổn, một bộ đồ ngủ xuân hè chưa đến 100 tệ, khá ổn.
Mua thêm một bộ nội y nữa, nội y thì nhất định phải chọn loại tốt, hơn nữa Giản Tiếu Tiếu vẫn là trẻ con, phải chọn loại đáng yêu một chút. Mua thêm hai bộ nội y thể thao vì nếu tập nhảy thì mặc loại đó vẫn là tốt nhất, mặc nội y bình thường khi nhảy sẽ không tốt cho sức khoẻ. Giày cũng chỉ có một đôi, như vậy là không ổn rồi.
Là một thực tập sinh, cường độ tập nhảy sẽ không nhỏ, nên cũng cần một đôi giày mới để thay ra, đôi giày trước nhìn đã quá cũ rồi.
Thế là sau khi lựa chọn kỹ càng, tổng cộng cũng mất gần 900 tệ. Hơn nữa những món cô chọn cũng không phải là hàng hiệu xịn gì.
Lúc đến phần thanh toán, Bạch Mạn bỗng dừng lại, thật sự có chút do dự, 900 tệ đâu phải con số nhỏ, hơn nữa không phải là 900 xu game, mà là 900 nhân dân tệ thật!
Cô vừa mới nạp 600 tệ để tăng điểm kỹ năng, giờ lại bỏ 900 ra để mua đồ, Bạch Mạn thật sự có chút áy náy.
Nhưng đúng lúc ấy, hệ thống đẩy cho cô một thông báo, cô vô thức bấm vào xem, liền phát hiện hệ thống tặng cô một phiếu giảm giá vì trước đó đã nạp hơn 500 tệ, là một phiếu giảm giá 30%.
Bạch Mạn tính nhẩm, phát hiện chỉ cần chưa đến 700 tệ là có thể mua được tất cả những món đó.
Cảm giác giống như nạp tiền là tiết kiệm tiền vậy, giảm được gần 300 tệ. Nếu lần này không mua, đợi lần sau mới mua, thì có khi sẽ không giảm được 300 nữa, vì phiếu giảm giá này có thời hạn.
"Mấy người vì dụ người chơi nạp tiền mà đúng là nghĩ đủ mọi cách ha, không thể không phục."
Bạch Mạn khẽ lẩm bẩm, nhưng vẫn tiếp tục lưỡng lự trên con đường nạp tiền.
Vì vậy cô tạm đóng trang mua hàng, rồi quay lại xem tình hình của Giản Tiếu Tiếu.
Khi Giản Tiếu Tiếu tắm, camera chỉ hiển thị phần trên vai, góc nhìn cũng không thể tùy tiện di chuyển. Bạch Mạn rất hài lòng, như vậy là bảo vệ được sự riêng tư của trẻ con, không tệ.
Chẳng bao lâu sau, Giản Tiếu Tiếu tắm xong, bắt đầu thay đồ. Khi mặc đồ ngủ vào, em ấy bất chợt kéo một góc áo lên, phát hiện ở đó lại bị rách một lỗ.
Bạch Mạn: "..."
Giản Tiếu Tiếu còn cười khúc khích, sau đó nghịch ngợm đưa ngón tay chọt chọt vào cái lỗ ấy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!