Chương 30: (Vô Đề)

Sau khi đuổi Giản Tiếu Tiếu quay về phòng tập, Bạch Mạn lập tức bước vào chế độ "cày cuốc điên cuồng".

Ca khúc《Tiêu Sầu》này Bạch Mạn đã nghe không biết bao nhiêu lần, thậm chí cô còn cảm thấy mình đã thuộc và có thể hát được rồi.

Nhưng biết hát không đồng nghĩa với việc chơi giỏi "Rhythm Master", bởi đây là game thao tác bằng tay chứ không phải game âm thanh.

Khi luyện tập, cách Giản Tiếu Tiếu điều chỉnh hô hấp và giọng hát đều do Bạch Mạn quyết định.

Tất nhiên sau khi bị thao túng, Giản Tiếu Tiếu không phải hoàn toàn vô cảm, trái lại, nàng sẽ có cảm nhận rất sâu sắc về kỹ thuật hát cũng như cách thể hiện cảm xúc của bài hát.

Thế nên khi các đồng đội của Giản Tiếu Tiếu bước vào phòng tập, họ đã thấy nàng đang một mình luyện hát.

Điều khiến họ kinh ngạc là, so với tối hôm qua, hôm nay rõ ràng Giản Tiếu Tiếu lại một lần nữa nâng cao thực lực ca hát của mình.

"Tôi thấy đội mình sẽ là ngựa ô đấy." Việt Anh nói với các bạn cùng nhóm.

Dư Âm cũng cảm thán: "Nền tảng cơ bản của cậu ấy có lẽ không quá tốt nhưng về hát thì chắc là có thiên phú. Tớ chưa từng thấy ai tiến bộ nhanh đến mức này, tớ cứ nghĩ mấy vấn đề như lệch tông hay hát phô là không thể chữa được cơ."

Tiểu Lười bình thường trông lười biếng là thế, nhưng không có nghĩa là cô nàng không suy nghĩ. Lúc này nhìn thấy Giản Tiếu Tiếu tiến bộ vượt bậc, cô bỗng nảy ra một chút nghi ngờ: "Hôm qua lúc ăn cơm, một người bạn trong công ty tớ đã nói tốt nhất là nên làm giảm sự hiện diện của Tiếu Tiếu trong đội mình, vì thực lực của cậu ấy lên xuống thất thường quá.

Khi đó tớ đã rất tò mò, rốt cuộc là ai đã để lộ tình hình trong phòng tập của tụi mình ra ngoài."

Bốn người nhìn nhau, nhưng không ai thấy ánh mắt nghi ngờ trong mắt người khác.

Dư Âm lạnh lùng cười khẩy: "Phòng tập này đâu phải chỉ có mỗi tụi mình luyện đâu."

Đàm Tú dè dặt lên tiếng: "Hay là tụi mình ra chỗ khác nói đi."

Hiện tại vẫn còn sớm, đạo diễn chưa đến, nhân viên cũng không nhiều. Cả bốn người vẫn chưa mở mic, nhưng dù vậy nói những chuyện này trong phòng có gắn camera vẫn không tiện chút nào.

Thế là bốn người rời khỏi phòng tập, để lại Giản Tiếu Tiếu một mình luyện tiếp.

Giản Tiếu Tiếu: "......"

Cơ thể nàng vẫn đang máy móc luyện hát, nhưng trong đầu lại đang lơ đãng: "Sao họ đều bỏ đi hết rồi? Không định luyện cùng mình à? Vừa nhìn mình một cái là bỏ đi luôn. Chẳng lẽ mình hát dở lắm sao? Nhưng rõ ràng đã tốt hơn hôm qua mà..."

Bạch Mạn nhìn dòng chữ lơ lửng trên màn hình, thầm nghĩ bản thân đã cực khổ tranh thủ thời gian luyện tập cùng nàng, thế mà cô bé này lại dám phân tâm lúc luyện.

Vì thế cô rảnh tay một cái là gõ ngay lên đầu nàng một cái thật nhanh, rồi lại tiếp tục chơi "Rhythm Master".

Giản Tiếu Tiếu bị giáo huấn, tội nghiệp đến mức không dám "ưm" lên một tiếng, chỉ đành ngoan ngoãn luyện tiếp theo động tác của Bạch Mạn.

Nhưng lúc này Giản Tiếu Tiếu lại đột nhiên có một dự cảm.

Bởi vì từ trước đến nay Bạch Mạn chưa từng nghiêm khắc hay gấp gáp thúc ép nàng luyện tập như vậy.

Hơn nữa hai hôm nay thời gian chị ấy xuất hiện rõ ràng ít hơn so với mấy ngày đầu. Chẳng lẽ sắp tới chị ấy sẽ không xuất hiện nữa? Hoặc thời gian gặp sẽ giảm đi rất nhiều?

Nghĩ tới đây, tâm trạng của Giản Tiếu Tiếu trở nên nặng nề, trong lòng cũng có chút u sầu.

Khi xe bảo mẫu của Bạch Mạn đến bãi đậu xe của tổ chương trình, cô ngừng chơi "Rhythm Master", tiện tay mở giao diện kỹ năng ra xem, thấy kỹ năng bài《Tiêu Sầu》đã luyện đến 67%, cuối cùng cũng yên tâm phần nào.

Ít nhất thì không cần lo Giản Tiếu Tiếu bị đồng đội ghét bỏ vì hát quá dở, hay vì tiến bộ quá ít mà tự ti u uất.

Tất nhiên, cô cũng nhìn thấy khung thoại trên đầu Giản Tiếu Tiếu.

Bên trong toàn là những suy đoán rằng cô sẽ không còn nhiều thời gian đồng hành cùng em ấy nữa, kèm theo đó là những biểu cảm u sầu thỉnh thoảng hiện ra. Tất cả khiến Bạch Mạn cảm thấy xót xa.

Cô thật sự không hiểu vì sao một nhân vật 2D lại có thể có nội tâm phong phú đến vậy, thậm chí còn đoán được rằng mình sắp không còn thời gian chơi game.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!