Đồ đáng ghét đến rồi!
Đôi mắt Giản Tiếu Tiếu sáng lên.
Tuy không biết người đó đang ở đâu, nhưng nàng lại thấy an tâm hơn rất nhiều.
"Nếu có đồ đáng ghét ở bên cạnh, hình như sẽ không còn căng thẳng đến thế nữa." Giản Tiếu Tiếu nghĩ như vậy.
Bạch Mạn thấy trên màn hình hiện ra câu này, liền khẽ nhướng mày.
Sao mình lại trở thành tên đáng ghét rồi?
Để bày tỏ sự tức giận trong lòng, Bạch Mạn liền tranh thủ xoa xoa Giản Tiếu Tiếu thật lâu.
Giản Tiếu Tiếu phải cố gắng lắm mới giữ vững được cơ thể, tránh để mọi người thấy một màn tự dưng ngã nhào nào đó.
Trong đầu nàng vẫn không ngừng vùng vẫy:
"Đồ đáng ghét, còn làm loạn nữa là lát nữa sẽ bị người khác phát hiện đó!"
Bạch Mạn lúc này mới chịu thu tay lại, vừa nghĩ trò chơi này thật quá chân thực, vừa thì thầm:
"Vậy lúc không có ai thì có thể tha hồ làm gì cũng được à?"
Nói xong cô lại cảm thấy câu này có gì đó hơi mờ ám, bất giác thở dài.
Nhưng nhìn Giản Tiếu Tiếu ngồi một mình trên ghế, vẻ mặt nghiêm túc căng cứng lại, Bạch Mạn lại không nhịn được muốn an ủi nàng.
Cuối cùng cô nhẹ nhàng xoa xoa bả vai nàng một cái.
Giản Tiếu Tiếu vì quá căng thẳng mà vai đã cứng đờ, lúc này bị cái đồ đáng ghét kia xoa một cái thì lập tức cảm thấy thoải mái vô cùng, suýt chút nữa là nhắm mắt lại tận hưởng.
Lúc này nhân viên đến gọi nàng chuẩn bị lên sân khấu, Giản Tiếu Tiếu mới từ cảm giác thoải mái kia giãy ra được, lại rơi vào trạng thái căng thẳng.
Nàng thật sự không muốn căng thẳng như vậy.
Tối hôm qua trước khi đi ngủ, trong đầu nàng còn đầy những suy nghĩ rằng bản thân đã biết hát, biết nhảy, còn nói được rất nhiều câu dài ngoằn ngoèo, không có gì đáng sợ nữa.
Thế nhưng thực tế và tưởng tượng lại cách nhau quá xa, nàng không khống chế được sự lạnh buốt ở đầu ngón tay, chân cũng mềm nhũn.
Nhân viên phía trước đưa cho nàng một chiếc micro, rồi nói: "3, 2, 1, lên sân khấu!"
Giản Tiếu Tiếu chỉ cảm thấy mình cứng ngắc cả người mà bước lên sân khấu, sau đó dưới khán đài vang lên một tràng tiếng cổ vũ, "Tiếu Tiếu! Tiếu Tiếu cố lên nha!"
Trong đó to nhất phải kể đến Quý Hân Nguyệt, cô ngồi ở hàng ghế thứ hai, vị trí thứ tư, tượng trưng cho việc cô nàng hiện tại đã vào lớp A.
Giản Tiếu Tiếu thở ra một hơi, mỉm cười giới thiệu bản thân với ban giám khảo và người khởi xướng nhóm nữ, sau đó bắt đầu phần biểu diễn của mình.
Nàng hít sâu một hơi, vẫn cảm thấy vô cùng căng thẳng, toàn thân đều cứng ngắc, nàng nghĩ lần này chắc chắn mình không thể vào lớp A rồi, nhất định sẽ thất bại.
Bạch Mạn qua màn hình cũng có thể cảm nhận được sự căng thẳng của Giản Tiếu Tiếu, đặc biệt là khi góc nhìn kéo gần đến gương mặt nàng, thậm chí còn có thể thấy mồ hôi lấm tấm ở thái dương.
Trò chơi này phần mỹ thuật đúng là vô địch thật.
Bạch Mạn cảm thán một câu, rồi thấy trò chơi bật ra một giao diện:
Do nhân vật Giản Tiếu Tiếu của bạn đang rất căng thẳng, đề nghị sử dụng hiệu ứng cổ vũ ngay từ đầu, đồng thời thông qua thao tác trong trò chơi để giúp cô ấy hoàn thành phần đánh giá biểu diễn lần này.
Hệ thống còn báo cho cô biết, vì cô đã nạp tiền nên được tặng phần thưởng lần đầu, chính là có thể nghe được giọng hát của Giản Tiếu Tiếu. Hệ thống còn khuyến nghị cô nên đeo tai nghe để trải nghiệm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!