Chương 10: (Vô Đề)

Khi Quý Hân Nguyệt và mấy người kia trở về, Giản Tiếu Tiếu đang nheo mắt lại uống trà sữa. 

Nàng vốn đã thích loại đồ uống thơm thơm như thế này, chỉ là trước đây tâm trạng không được tốt nên chẳng buồn động đến. Gần đây tâm trạng không còn quá tiêu cực, các nhu cầu sinh lý và tâm lý cũng dần dần trỗi dậy, không còn như trước đây sống chết chẳng màng gì nữa. 

Quý Hân Nguyệt thấy Giản Tiếu Tiếu lén mua một chai trà sữa, liền giả vờ trách yêu: "Ôi chà, cậu đúng là tham ăn, tớ đã nói uống trà sữa dễ mập mà, thế mà cậu còn lén mua về." 

Giản Tiếu Tiếu trân quý đậy nắp lại, hừ nhẹ một tiếng, trong lòng nghĩ: không phải tớ mua đâu, là cái con ma đáng ghét đó mua cho đấy. 

Bùi Uyển vừa cởi áo ngoài ra, bên trong là một chiếc áo ngắn tập thể thao ướt đẫm mồ hôi. Dù trông Bùi Uyển dịu dàng nho nhã nhưng lúc cởi áo lại lộ ra cơ bụng rõ nét, eo nhỏ mảnh khảnh, khiến Giản Tiếu Tiếu nhìn mà ngưỡng mộ không thôi. 

Bùi Uyển cười nói: "Đừng nhìn nữa, uống trà sữa thì không có cơ bụng đâu nha." 

Thịnh Diễm còn đi đến bên cạnh Giản Tiếu Tiếu, vén vạt áo lên, nhướng mày nói: "Bảo bối Tiếu Tiếu ơi, cho chị uống một ngụm trà sữa liền cho em sờ cơ bụng." 

Giản Tiếu Tiếu nuốt nước miếng, rồi ôm chặt chai trà sữa vào lòng: "Em không sờ, không thèm!" 

Ngạo Băng cầm quần áo thay đi vào nhà tắm: "Chắc chắn là em không có, chắc trong đây mỗi em không có thôi." 

Giản Tiếu Tiếu len lén xoa xoa cái bụng mềm mềm của mình: "Không thèm." 

Nàng là con gái, con gái thì cần gì cơ bụng chứ!

Sau đó bốn người lần lượt đi tắm, nói chúc ngủ ngon rồi ai nấy leo lên giường. 

Quý Hân Nguyệt còn cười nói: "Tiếu Tiếu vẫn còn ôm lấy chai trà sữa của cậu ấy kìa, sợ tụi mình giành uống đó." 

Bốn người họ bật cười khẽ, sau đó vì luyện tập quá mệt nên chẳng bao lâu đã chìm vào giấc ngủ. 

Ngày hôm sau là ngày Bạch Mạn và Giản Tiếu Tiếu cùng thi đấu. 

Bạch Mạn cũng không còn thời gian để chơi game nữa, chỉ sau khi ngủ dậy vào buổi sáng, cô mở game ra, xoa đầu Giản Tiếu Tiếu một cái rồi nhẹ giọng nói "cố lên", sau đó rời đi. 

Giản Tiếu Tiếu trong lúc mơ màng cảm thấy có người đang xoa đầu mình, khẽ lẩm bẩm một câu "Đồ đáng ghét", rồi lại ngủ tiếp.

Sau đó Bạch Mạn lên xe đến trung tâm ghi hình, đến nơi thì mọi người bắt đầu bốc thăm quyết định thứ tự biểu diễn. 

Vì lần này có sáu nhóm thi đấu, mỗi nhóm biểu diễn khoảng hơn mười phút, cộng thêm thời gian dẫn dắt chương trình, nhận xét, chấm điểm nên toàn bộ thời lượng ghi hình dự kiến là bốn tiếng. 

Dù mỗi nhóm chỉ biểu diễn hơn mười phút, nhưng vẫn phải ở lại chờ suốt buổi. 

Khi bốc thăm, MC mời mỗi vị khách mời bốc hai con số thứ tự, rồi chia cho hai nhóm thí sinh thuộc đội mình. 

Huấn luyện viên của Bạch Mạn là Văn Ngọc lập tức tỏ vẻ khó xử: "Thật khó nghĩ quá đi mất! Hai số này chắc chắn là một số đứng trước, một số đứng sau, vậy thì nên đưa số đứng sau cho nhóm nào đây?" 

Trong những chương trình như thế này, biểu diễn càng về sau càng có lợi, bởi vì trí nhớ của khán giả có giới hạn. Ví dụ tiết mục đầu tiên có thể khiến người ta ấn tượng mạnh, nhưng đến khi xem xong tiết mục thứ tư, thứ năm hay thứ sáu, nếu hỏi lại khán giả về tiết mục đầu tiên thì họ có khi đã chẳng nhớ rõ nữa. 

Vì vậy việc giao quyền sắp xếp thứ tự biểu diễn cho huấn luyện viên lần này thật ra cũng là một điểm gây chú ý. 

Bạch Mạn cảm thấy câu này của Văn Ngọc dường như là đang nói với cô, nhưng cô không lên tiếng đáp lại. Cô luôn có cảm giác, dù cô có nói gì đi nữa thì cũng sẽ rơi vào cái bẫy do Văn Ngọc đặt sẵn. 

Cuối cùng, nam diễn viên đóng vai Nhĩ Hào lên tiếng: "Bọn tôi nghe theo sắp xếp của cô Văn, tin rằng mọi sự sắp đặt của cô đều có lý do cả." 

Nam diễn viên này trong giới vốn có thực lực và danh tiếng không tệ, đến tham gia chương trình chủ yếu là vì nợ tình đạo diễn chương trình nên mới xuất hiện. Vì vậy Văn Ngọc cũng không dám đối đầu trực diện với anh ta, chỉ cười nói sẽ cố gắng công bằng hết mức có thể. 

Cuối cùng không rõ là may mắn hay xui xẻo, Văn Ngọc lại bốc trúng số một và số sáu. Nhưng cô cũng hiểu nếu mình bốc được hai vị trí như vậy, lên hình chắc chắn sẽ không ít, liền tỏ vẻ rất khó xử: "Giờ thì phải làm sao đây?" 

Lúc này MC liền nói với hai nhóm diễn viên: "Hai nhóm có muốn tranh thủ cơ hội vận động bầu chọn từ cô Văn không?" 

Lúc này hai nhóm diễn viên thật ra có thể mạnh dạn lên tiếng, cũng là một cách gây sự chú ý. 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!