Chương 46: (Vô Đề)

Đêm trừ tịch là trôi qua ở nhà chính, bởi vì ngủ trễ, hôm sau tám giờ Cố Khái Đường mới rời giường. Hắn đang đánh răng thì nghe âm thanh của Đậu Tranh và Tiễu Dã trong phòng bếp, nghiêng đầu nhìn ra liền thấy Tiễu Dã ôm chân Đậu Tranh, nói với y:

"Ba ba, ba ba, chơi với con đi."

Đậu Tranh đang nấu cơm, đối với con trai đang làm nũng không chút lưu tình nói:

"Không thấy ba ba đang nấu cơm sao, đi qua kia đi."

Tiễu Dã không nghe, còn ngồi trên chân Đậu Tranh, giống như koala ôm cây.

Đậu Tranh lần này vô cùng kiên quyết, kéo Tiễu Dã ra, một lát sau thấy không ổn, lại uy hiếp nói: Tránh ra.

Tiễu Dã treo giữa không trung cảm giác rất kích thích, không nhin được cười lớn, Đậu Tranh nhẹ nhàng khua chuân, thấy Tiễu Dã ôm rất chặt, vô cùng bất đắc dĩ.

Ngẩng đầu một cái đã nhìn thấy Cố Khái Đường đứng ở cửa đánh răng, mắt Đậu Tranh sáng lên, như đuổi chó nói với Tiễu Dã:

"Đi đi đi, qua tìm thúc phụ chơi đi."

Tiễu Dã từ trên chân Đậu Tranh đứng lên, phủi mông một cái, có chút ngượng ngùng nhìn Cố Khái Đường, nhưng rất nhanh lại mừng rỡ chạy tới, cùng hắn chào hỏi:

"Thúc phụ, đã dậy rồi."

Cố Khái Đường đáp một tiếng, xoay người về phòng rửa mặt súc miệng.

Tiễu Dã đi theo phía sau Cố Khái Đường, chờ hắn rửa mặt xong, bắt đầu nói chuyện với Cố Khái Đường.

Bé con sắp bốn tuổi, đứa nhỏ tầm tuổi này sẽ thay đổi, trở nên nói nhiều, thử cùng người lớn trao đổi, nguyện vọng biểu đạt rất cường liệt.

Cố Khái Đường kiên nhẫn nghe một hồi nói:

"Tiễu Dã, lần trước thúc phụ nói muốn tặng cho con bọ một sừng, con nhớ rõ sao?"

Tiễu Dã gật đầu.

"Hôm nay người ta gửi tới. Con phải chăm nó thật tốt đấy."

Tiễu Dã hô lên, ôm chân Cố Khái Đường, muốn hắn bế bé.

Cố Khái Đường vương tay xuống dưới nách Tiễu Dã, ôm lấy đứa nhỏ vào trong ngực, Cố Khái Đường dùng loại âm thanh như thở dài nói:

"Tiễu Dã, con mập lên nhiều ít?"

Tiễu Dã sửng sốt.

"Nhìn con tròn tròn, như quả bóng nhỏ vậy." Cố Khái Đường xoa xoa mặt Tiễu Dã, suy nghĩ một chút, nói:

"Chờ thúc phụ khai giảng xong dẫn con đi bơi được không?"

Tiễu Dã xấu hổ ôm lấy mặt Cố Khái Đường, dán vào hắn, nhỏ giọng: Được.

"Được cái gì mà được." Đậu Tranh bước ra vừa lúc nghe thấy, không quên cùng con trai đấu vỏ môm, sau đó nhìn Cố Khái Đường nói,

"Ăn cơm được rồi, Hải Đường, ăn cháo không?"

Ăn.

Ấu trùng bọ mọt sừng và con trưởng thành khác biệt rất lớn, là một con sâu ngọ ngoại, màu trắng sữa, mập mập mềm mềm, nhìn có chút ghê tởm.

Ở siêu thị online Cố Khái Đường suy nghĩ hồi lâu nên mua ấu trùng hay con trưởng thành, sau đó vẫn quyết định để Tiễu Dã nuôi từ bé, quan sát quá trình trưởng thành của loại bọ này.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!