Đậu Tranh có rất nhiều khi trong ngoài không đồng nhất, tỷ như y rõ ràng nói không cho Tiễu Dã ăn tôm chiên xù, nhưng sau khi mua một lọ thuốc bôi, còn mua thêm một túi bột chiên giòn. Loại phương pháp khẩu thị tâm phi này có thể nào làm cho Tiễu Dã nghi vấn sự đáng tin của người lớn hay không đây?
Cố Khái Đường đối với loại phương thức giáo dục này cảm thấy rất hoang mang.
Bất quá Tiễu Dã đã phi thường quen, bị Đậu Tranh kéo đến nhà vệ sinh rửa mặt, bôi thuốc, ngây thơ vui sướng khoe:
"Ba ơi, con biết viết tên mình nè."
Đậu Tranh nói: Thật sao?
Y bôi thuốc mỡ màu xanh lên mặt Tiễu Dã, có lẽ thuốc mát lạnh có hiệu quả giảm đau, Tiễu Dã không giãy dụa, ở trên người Đậu Tranh vừa viết vừa đọc:
"Cố... Dã... Cố... Dã"
Đậu Tranh tay run rẩy một cái, giả vờ trấn định hỏi: Cô Lý dạy con sao?
Tiễu Dã lắc đầu:
"Thúc phụ dạy, thúc phụ dạy."
... tâm tình Đậu Tranh có chút phức tạp.
Thủ tục tạm nghỉ học phải mất gần một tuần mới làm xong. Lưu Hạo Nhiên đối với quyết định này của Cố Khái Đường vô cùng giận dữ, ông ở trong điện thoại nói với Cố Khái Đường:
"Đề tài của em phải làm sao đây? Thời gian gấp như thế, không làm luận văn người khác sẽ làm, phần thưởng bị cướp em muốn khóc cũng không kịp đâu. Nếu như em đối với thành quả làm việc của mình không tôn trọng vậy cũng không ai tôn trọng thành quả của em đâu!"
Cố Khái Đường đành áy náy nói:
"Thật ngại quá, trong nhà..."
Lưu đạo sư giận dữ cúp điện thoại.
Cố Khái Đường có chút bất đắc dĩ nghe một hồi âm báo cúp máy, thở dài.
Bởi vì lo Cố Khái Đường ở nhà một mình sẽ cô đơn, cả ngày Đậu Tranh đều bên cạnh bồi hắn. Lưu Hạo Nhiên mắng thanh âm quá lớn, Đậu Tranh trong phòng khách cũng nghe thấy.
Cố Khái Đường cúp điện thoại, Đậu Tranh đi tới bên cửa, hỏi:
"Lão già kia lại mắng cậu?"
... Cố Khái Đường xoa xoa vùng giữa chân mày, không nói gì.
"Tôi nghe nói nghiên cứu sinh có thể đổi giảng viên." Đậu Tranh nói,
"Cậu hà tất ở chỗ đó bị người ta khinh bỉ."
Cố Khái Đường nói:
"Được rồi. Tôi tự biết đúng mục."
Đậu Tranh liền không nói nữa, trầm mặc một hồi, quay đi.
Cố Khái Đường có chút hối hận, nghĩ mình không nên giận lung tung như thế. Nếu là người nhà còn được, Đậu Tranh loại người này lòng dạ hẹp hồi, nghe xong lời như vậy sẽ nghĩ gì đây?
Cố Khái Đường cầm gậy, chậm rãi đi tới phòng khách, liền nhìn thấy Đậu Tranh một mình ngồi trong phòng khách, cô đơn lột vỏ cam.
...
Đậu Tranh ngẩng đầu lên đã nhìn thấy, vội vã đứng lên hỏi:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!