Sau khi Chu Yến Tường giải thích rõ các nguyên tắc, Tần Xu đã tháo hoàn thành một chiếc xe đạp.
– Tháo ra như vậy là được phải không?
Chu Yến Tường gật đầu: "Dỡ thành từng bộ phận như vậy là được, tiếp theo chỉ cần ráp lại nguyên vẹn là được".
Tần Xu nắm chặt tua vít trong tay, ngẩng đầu, nghiêm túc hỏi: "Có yêu cầu lắp theo thứ tự không?".
– Dạ không, chỉ cần ráp hoàn chỉnh một chiếc xe đạp, có thể đi là thắng.
Tần Xu đã hiểu: "Phiền bạn Chu quá, bạn về sớm nghỉ ngơi nhé".
Chu Yến Tường đề nghị: "Hay em đợi chị lắp xe xong đã, là lần đầu nên sẽ không biết vị trí của một vài con ốc".
– Không sao – Tần Xu vô cùng mạnh dạn. "Chồng chị nhớ từng con ốc tháo ra từ đâu đấy".
Chu Yến Tường: "……".
Đã biết thế thì mình đã không há mồm để phải ăn cơm chó.
– Dạ, vậy em về trước, anh chị Thẩm nghỉ sớm, trận đấu sẽ diễn ra lúc 9 giờ sáng ngày mai nha anh chị.
Thẩm Cố lia mắt qua Tần Xu ngồi chồm hổm đang lọng cọng ráp xe đạp, quay sang Chu Yến Tường: "Để tôi tiễn cậu".
Chu Yến Tường sợ hãi: "Không cần đâu anh Thẩm, anh chị đang bận, em tự về được".
Thẩm Cố không quan tâm, bước ra ngoài.
Chu Yến Tường ra ngoài biệt thự theo Thẩm Cố, nhìn người đàn ông khí thế kiên định phía trước, cậu do dự: "Anh Thẩm, anh muốn nói gì với em à?".
Thẩm Cố quay lại, nhàn nhạt hỏi: "Bạn Đường đã từng tháo lắp xe đạp chưa?".
Người đàn ông được tôi luyện trong thương trường tùy tiện thở ra một câu mà đến tai Chu Yến Tường chẳng khác gì câu hỏi của lãnh đạo, cậu trả lời theo bản năng: "Tiểu Mạn là thành viên cốt cán của hội, thường xuyên tích cực tham gia và dẫn đầu trong các cuộc thi. Cô ấy đăng kí mọi cuộc thi lắp rắp cơ khí, lần gần đây nhất giành được hạng nhất".
Thẩm Cố ừ, hỏi tiếp: "Vợ tôi có thể thắng được bạn Đường không?".
Tuy là câu hỏi nhưng đối với Chu Yến Tường chính là mệnh lệnh.
Anh Thẩm, như thế không ổn lắm, chúng em tổ chức thi đấu để thúc đẩy trao đổi, thảo luận giữa các thành viên. Giao lưu là chính, thắng thua là phụ, không quan trọng.
Thẩm Cố nói: "Vợ tôi phải thắng".
Chu Yến Tường khó xử: "Tuy không công bằng với chị nhà nhưng không thể gian dối, hơn nữa người thách đấu trước là chị ấy. Thân là chủ tịch hội sinh viên, em phải công minh rạch ròi, không thể đầu têu chuyện này".
– Vợ tôi xem thường những việc gian trá thế lắm, là tôi muốn gian lận. Cô ấy rất biết vượt khó, cô ấy chưa từng chịu thua, nếu cho cô ấy thời gian nhất định thì cô ấy sẽ giành hạng nhất. Chưa thắng được lần một thì sẽ đuổi theo thách đấu với bạn Đường đến khi thắng thì thôi".
Chu Yến Tường: …. – Còn chuyện này nữa sao?
Đây không phải vượt khó, đây là "háu đá" mà?
Không thể dùng lý do này để gian lận được.
– Thành thật xin lỗi anh, em là chủ tịch hội sinh viên, phải làm gương – Chu Yến Tường khí khái nói.
Thẩm Cố điềm tĩnh: "Tôi sẽ tài trợ toàn bộ kinh phí teambuilding lần này".
Những lời phản đối mắc kẹt trong cổ họng, tính nhẩm chi phí của cả đoàn, đổi giọng: "Tất cả chi phí ăn ở, vé máy bay khứ hồi của các bạn luôn ạ?".
Thẩm Cố dặn dò: "Phải thua thật tự nhiên để vợ tôi không nhận ra".
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!