"Cô muốn tôi giúp đỡ thế nào?", những lời này nghe cứ là lạ nhưng không thể nghe ra nó sai chỗ nào.
Có thể đang ám chỉ điều gì chăng?
Bàn tay siết chặt túi đồ ăn hơi rịn mồ hôi, khoảng cách giữa hai người rất gần, cô lờ mờ nghe hơi thở Thẩm Cố vọng vào tai mình, tim bất giác đập nhanh không kiểm soát, ngay cả hai má cũng nóng dần lên.
Nhìn khuôn mặt Thẩm Cố nghiêm nghị, Tần Xu trộm nghĩ đây không phải đong đưa mắc cỡ như cô nghĩ, thoạt nhìn anh ta không khác gì người không có [email protected] muốn, tâm hồn trong trắng, quyết chí kết hôn với sự nghiệp.
Tần Xu thôi suy nghĩ lung tung, cô khẽ cười: "Tất nhiên tùy anh rồi, anh vui là được".
Lời vừa thốt khỏi môi, Tần Xu lập tức nhận ra có gì sai sai, dễ khiến người ta bay cao bay xa.
Tần Xu còn đang cho rằng cây vạn tuế Thẩm Cố cuối cùng đã nở hoa, cố ý nói những lời mập mờ để tán tỉnh mình thì anh đã dời mắt khỏi cô, thẳng thừng xoay người đi thẳng về nhà.
Cạch.
Cửa đóng.
Khuôn mặt ửng đỏ còn chưa kịp nguội, thấy Thẩm Cố một đi không ngoảnh lại, bộ dạng tuyệt tình đóng chặt cửa, Tần Xu bĩu môi.
Đúng là, cô không nên mong chờ lời ngon tiếng ngọt từ một người sắp tu thành chính quả.
Tần Xu oán thầm, cô đi về trước cửa nhà, cúi đầu nhập mật khẩu.
Tít một tiếng, "Bạn đã nhập sai mật khẩu".
Tần Xu sợ run, nhận ra hôm nay mình vừa dọn vào, mật khẩu không giống nhà cũ nữa.
Ngón tay chạm vào khóa mã số chuẩn bị nhập lại lần nữa, trong đầu chợt nảy ra kế hoạch tiếp cận Thẩm Cố.
Nếu mình bất cẩn nhập sai mật khẩu, bị nhốt bên ngoài, thân là hàng xóm thì xin ở nhờ nhà anh ta một đêm chẳng phải quá hợp tình hợp lý sao?
Tần Xu cười tủm tỉm nhập loạn xạ ngầu một lượt.
Tít tít tít.
Sau nhiều lần nhắc nhở nhập sai mật khẩu, cô đã "thành công" khóa mình bên ngoài, phát chuông báo động.
Khóe môi Tần Xu hơi cong lên, cằm hất nhẹ, xoay người khoan thai bước đến trước nhà Thẩm Cố, nhấn chuông.
Chuông cửa vang lên vài lần, bên trong chẳng nghe động tĩnh gì, Tần Xu bắt đầu gõ thẳng cửa.
– Anh Thẩm, anh có thể cho tôi vào được không?
Một lát sau, cửa mở. Thẩm Cố mặc áo choàng tắm màu trắng xuất hiện. Cổ áo choàng mở rộng để lộ phần xương quai xanh gợi cảm, dây cột hờ hững quanh eo tô đậm nét lười biếng lên khí chất lạnh lùng ngang ngạnh.
Bốn mắt nhìn nhau, Tần Xu kinh ngạc lùi về sau một bước nhỏ, trước ánh mắt lạnh nhạt của Thẩm Cố, cô nhanh chóng giải thích mục đích bấm chuông.
– Anh Thẩm, tôi quên hôm nay mình vừa dọn vào nên nhập nhầm mật khẩu nhà cũ. Bây giờ tôi bị kẹt ở ngoài rồi, không vào được.
Nói xong, Tần Xu mím môi, mở to đôi mắt tội nghiệp chờ anh chủ động mở lời mời mình vào nhà.
Thẩm Cố ung dung xem Tần Xu bày trò, không nói gì.
Thôi được rồi.
Trông đợi Thẩm Cố ban phát lòng nhân từ mời cô vào thì đúng là còn khuya.
Đi với Phật mặc áo cà sa, đi với Thẩm Cố thì…. Tần Xu hít một hơi thật sâu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!