Chương 25: (Vô Đề)

Tần Xu theo Thẩm Cố vào phòng tắm, thấy máy cạo râu đặt bên mép bồn rửa mặt, cô cầm lên, bật công tắc.

Máy cạo râu chạy ro ro, Tần Xu nhìn anh hoang mang: "Xài được mà, sao anh nói không được?".

Thẩm Cố liếc Tần Xu, giải thích qua loa: "Khi nãy không dùng được".

Dứt lời anh quay ra ngoài, cô cầm máy cạo râu còn rung è è trong tay, dõi theo dáng hình cao lớn của Thẩm Cố, nghĩ anh ta ăn no rửng mỡ chọc ghẹo mình.

Cô tắt máy, định rống lên thì bỗng Thẩm Cố nghiêng người, nói với cô: "Em tắm rồi ngủ đi".

Tần Xu thở một hơi, nghe anh ta giục mình tắm rồi ngủ thì nghẹn họng, căng thẳng: "Tôi vẫn chưa muốn ngủ, tôi vừa có chút linh cảm nên muốn phác thảo bản thiết kế trước, bây giờ tôi phải đi vẽ….".

Cô đặt máy cạo râu xuống, vừa nói vừa thoái lui, mới đến cửa thì Thẩm Cố đã chống tay chặn ngay. Anh ngạo nghễ liếc cô, giọng nói lạnh băng: "Đi tắm".

Cánh tay Thẩm Cố vừa khéo chặn ngay trước ngực Tần Xu, vào buổi tối, một người đàn ông hối vợ tắm nhanh rồi ngủ khiến người ta không khỏi nghĩ vẩn vơ. Anh ta muốn ngủ cùng mình, phải thực hiện một loạt động tác rung giường phải không?

Tần Xu hơi cúi đầu, tim đập nhanh, chỉ vì phía cửa: "Không được, linh cảm đến thì phải vẽ ra ngay, nếu không cảm hứng tiêu tan mất".

Tựa như đã tìm được một cái cớ hợp lý, cô dè dặt đặt tay lên cánh tay Thẩm Cố, muốn anh nhường đường. Thẩm Cố cúi thấp đầu, đôi mắt thăm thẳm không rời khỏi Tần Xu khiến trái tim cô đập vọt lên.

Mặc dù trước khi cưới Thẩm Cố, cô cũng đã nghĩ đến sự việc này trong tương lai, hơn nữa cô kết hôn với anh vì muốn gia đình nhận sự giúp đỡ của nhà họ Thẩm. Tần Xu đã trở thành bà Thẩm, tuyệt nhiên không thể bỏ bê nghĩa vụ vợ chồng, nếu anh đã muốn thì cô không thể từ chối.

Tuy giờ khắc đã điểm, Tần Xu vẫn không giữ được bình tĩnh, nghe nói lần đầu còn rất đau, lỡ cô không nhịn được khóc thì Thẩm Cố có cười giễu mình không?

Kệ, cưới cũng cưới rồi, trên đời này không có bữa ăn nào là miễn phí. Làm thì làm, nếu anh cười tôi thì tôi chê anh quá lóng ngóng.

Tần Xu hạ quyết tâm, ngước khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, tỏ vẻ bình chân như vại: "Thôi được, bây giờ em tắm, anh…. anh chờ trên giường đi".

Thẩm Cố nhìn gương mặt từ rối rắm đến khi đã ra quyết định, đoán chắc Tần Xu nghĩ gia đình mình cần nhà chồng trợ giúp, một khi đã cầm được tiền thì không thể cự tuyệt nhu cầu của chồng. Đâm lao thì phải theo lao, cùng lắm thì coi như bị chó cắn thôi.

Anh buông tay, đưa mắt: "Nhanh lên".

Lại giục!

Anh gấp dữ vậy hả?

Tần Xu nhìn xéo người tuấn tú lạnh lùng, gương mặt đỏ lựng, trong lòng hơi bất mãn, người ta bảo đàn ông thường nói lời ngon ngọt để dẫn phụ nữ lên giường, anh ta hối liên hồi như vậy, không thể dỗ đôi ba câu dễ nghe được à?   

Quả nhiên ai giàu người đó thắng, nhìn bộ dạng thế kia thì chắc chắn anh ta sẽ chẳng thương hoa tiếc ngọc.

Cô hơi mím môi, dồn dũng khí hỏi: "Cái đó… Anh chuẩn bị chưa?".

Thẩm Cố hỏi ngược lại: "Chuẩn bị cái gì?".

Thấy chưa, chẳng sửa soạn gì cả.

Chỉ biết thỏa mãn bản thân mình thôi, đồ khốn kiếp!

Ngữ điệu Tần Xu lách tách lửa giận: "Bao cao su". – Cô không muốn có con sớm đâu.

Nghe thế, Thẩm Cố cười giễu: "Chuẩn bị cái đó làm gì? Em muốn à?".

Tần Xu nghe giọng điệu trêu chọc, thở phì phò: "Không phải anh hối tôi tắm nhanh sao?".

– Tôi muốn em ngủ sớm một chút, ngày mai tôi đưa em về nhà, không được dậy muộn" – Thẩm Cố trêu. "Tần Xu, mỗi ngày trong đầu em chứa những suy nghĩ "đứng đắn" gì vậy?".

Tần Xu ngỡ ngàng, xấu hổ nổi giận: "Ai nói trong đầu tôi chứa những thứ đó, rõ ràng là do anh vòng vo tam quốc, anh không thể nói thẳng là ngày mai về nhà ba mẹ anh được à? Đừng trưng mặt khỉ hối tôi tắm rửa lên giường chứ".

Thẩm Cố chỉ vào gương mặt lạnh nhạt của mình, giọng nói ướp đá: "Tôi, mặt khỉ?".

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!