Chương 12: (Vô Đề)

Mười giờ tối, Tần Xu nhận được tin chú Triệu nhắn đã đưa Thẩm Cố về đến nhà, hỏi cô mã đơn hàng.

Tần Xu gửi mã đơn, mang giày chuẩn bị đi xuống.

Vừa đến phòng khách, chú Triệu nhắn bảo Tần Xu không cần xuống, ông tự mang hàng lên được.

Tần Xu xoay vào phòng bếp lấy hai bình sữa chua, ngồi đợi ở sô pha.

Chỉ chốc lát sau, chuông cửa vang lên, trên màn hình cửa xuất hiện khuôn mặt đôn hậu của ông Triệu.

Tần Xu mở cửa, ông Triệu ôm một cái thùng lớn, cười tít mắt hỏi: "Thùng này đặt ở đâu được cô Tần?".

Tần Xu lùi một bước nhường đường, chỉ vào phòng chứa đồ bên cạnh: "Bỏ vào phòng này là được rồi chú".

Ông Triệu gật đầu, ôm cái thùng, chân trái giẫm lên gót phải bắt đầu cởi giày.

– Chú bước vào luôn đi, không sao đâu.

Ông Triệu nhanh chóng cởi giày đặt trước cửa, mang vớ vào nhà, đặt thùng hàng vào phòng chứa đồ.

– Cô Tần, tôi để thùng hàng vào trong rồi, nếu không còn việc gì nữa thì tôi về đây.

Chú Triệu xong việc thì lùi ra cửa, tối nay nóng bức lạ thường, bưng một thùng lớn như vậy khiến ông đổ mồ hôi đầm đìa. Ông sợ mình làm bẩn nhà Tần Xu.

Tần Xu đưa cho ông chai sữa chua vừa lấy trong tủ lạnh: "Hôm nay phiền chú quá, hai bình sữa chua này chú cầm uống cho đỡ khát".

Ông Triệu nào dám nhận, xua tay đáp: "Không cần đâu cô Tần, trên xe có nước".

Tần Xu cười: "Chú cầm đi, nếu chú không nhận thì lần sau cháu không dám mặt dày nhờ chú nữa".

Ông Triệu gãi ót, giơ tay nhận sữa chua: "Cô Tần còn việc gì khác không?".

Tần Xu vốn muốn thử hỏi chú Triệu có thể báo lịch trình mỗi ngày của Thẩm Cố cho mình được không nhưng hình như chú ấy đã nhìn thấu âm mưu của cô. Tần Xu nghĩ, liệu mình có lộ liễu quá không mà ngay cả chú ấy cũng biết mình cố ý thêm bạn Wechat vì mục đích riêng?

Ngẫm nghĩ một hồi, Tần Xu quyết định chờ khi nào quen thân với chú ấy thì hỏi lại sẽ ổn hơn, dục tốc bất đạt.

Cô cười, nói: "Không có đâu, chú về đi".

Chú Triệu mấp máy định nói rồi lại thôi.

Tần Xu nhướng mày: "Chú còn việc gì sao?".

Chú Triệu lắc đầu nguầy nguậy: "Không có".

Ông khom người mang giày, quay đi bấm thang máy.

Chú Triệu vào thang máy, lấy điện thoại cấp báo cho Thẩm Cố.

[Chú Triệu: Tổng giám đốc, tôi vừa bưng thùng bưu phẩm lên nhà cô Tần, cô Tần cho tôi hai bình sữa chua, cô ấy không hỏi chuyện lịch trình của anh. Tôi không biết gợi ý thế nào nên không nói gì].

[Thẩm Cố: Ừ]

[Chú Triệu: Tiếp theo tôi nên làm gì?]

[Thẩm Cố: Nếu cô ấy hỏi thì cứ từ chối, đợi khi nào cô ấy tặng quà cho chú thì hẵng nhắc lại].

[Chú Triệu: Vâng].

[Chú Triệu: Tôi đem hai bình sữa chua cô Tần cho sang nhà cho tổng giám đốc nhé?]

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!