Chương 1: (Vô Đề)

Đã bước qua tháng sáu, tiết trời oi bức.

Màn đêm buông xuống, khoảng sân bên ngoài biệt thự cổ của nhà họ Thẩm toàn là những chiếc xe đắt đỏ. Hôm nay là lễ mừng thọ thứ 80 của ông cụ Thẩm, những người trong giới thượng lưu đều đổ về đây.

Con đường hướng đến nhà họ Thẩm đã tắc hơn 20 phút, Tần Xu ngồi trong xe, khó chịu khi nghĩ đến mục đích của chuyến đi này.

Mẹ cô ngồi bên cạnh biết con gái không vui, bà mím môi, cụp mắt vỗ vai cô: "Xu, chốc nữa đến nhà họ Thẩm đừng tùy hứng, trước mặt ông cụ Thẩm thể hiện tốt tý. Ông cụ vẫn luôn thích con, Thẩm Cố….. cũng sẽ vậy" – Mẹ nhắm mắt khẳng định một lời lừa mình dối người.

Thẩm Cố sẽ thích cô? 

Độ tin cậy của câu này là 0%, Tần Xu rất muốn cãi lại. Tuy nhiên, khi nhìn thấy vẻ lo lắng ánh lên từ đôi mắt bà, cô chỉ thở hắt một hơi, cúi đầu không nói một lời. 

Điện thoại cạnh bên rung mấy hồi, Tần Xu cầm lên nhìn lướt qua, là tin nhắn của bạn thân cô, Phó Tư Dư.

[Phó Tư Dư: Sao vẫn chưa thấy cậu nữa, cậu đến đâu rồi?].

[Tần Xu: Đường kẹt cứng rồi].

[Phó Tư Dư: Khi nào cậu đến thì nhắn, mình đi tìm cậu].

[Tần Xu: Mình biết rồi].

Tần Xu trả lời xong, đặt điện thoại xuống. Cô lấy một chiếc gương nhỏ trong túi ra dặm lại lớp trang điểm.

Khi Tần Xu đến nơi, khách khứa đã náo nhiệt trong đại sảnh nhà họ Thẩm. Tất cả mọi người đều dồn sự chú ý lên Tần Xu, những ánh mắt đó dường như đã dừng lại ở đây.

Trước giờ cô vẫn luôn là tiêu điểm của đám đông, từ lâu đã quen với việc được săn đón cưng chiều. Tuy nhiên những ánh mắt này không giống với khi nhìn một ngôi sao xinh đẹp, chúng nghiêng về sự thăm dò hơn.

Tần Xu theo mẹ đến chào hỏi người quen, nhìn quanh một vòng yến tiệc vẫn không thấy Phó Tư Dư đâu. Tin nhắn cũng không trả lời, Tần Xu nói với mẹ một tiếng rồi đi tìm Phó Tư Dư.

Phía sau phòng tiệc là một vườn hoa lớn, bên trong được xây dựng một bể bơi và khu nghỉ ngơi. Mấy cô chiêu cậu ấm không quan tâ m đến công ăn chuyện làm đều tụ tập ở đây nói chuyện phiếm, không cần nở nụ cười thương nghiệp ở ngoài kia. 

– Hình như hôm nay Tần Xu cũng đến đây đó. 

– Không phải mối quan hệ hai nhà sụp đổ rồi sao? Cô ta vẫn mặt dày đến đây à?

– Mặt đó là cỡ mặt đường rồi, trên mạng lan truyền tin nhà cô ta sắp phá sản còn gì? Chắc muốn trèo cao nên nhân tiệc mừng thọ này vác mặt đến. Aiza, các cô nói xem, có phải cô ta muốn tái hợp với Thẩm Cố không? 

Vừa dứt lời, vẻ mặt mấy cô gái bỗng dè dặt hơn hẳn.

Tập đoàn gia tộc họ Thẩm, Quang Trì đã vững vàng ở đó suốt hàng thế kỷ qua. Lĩnh vực hoạt động của các công ty dưới trướng trải dài từ truyền thông, điện ảnh, truyền hình đến bất động sản, tài chính và các mảng khác. Dưới bàn tay của mấy thế hệ, tập đoàn Quang Trì ngày càng cắm rễ sâu hơn ở Nam Thành, cành lá sum sê.

Con trai thứ ba Thẩm Cố của nhà họ Thẩm đã được hội đồng quản trị bỏ phiếu tán thành 100% vào năm trước, chính thức thừa kế tập đoàn Quang Sính do cha anh thành lập. Cùng với năng lực xuất chúng, diện mạo anh tuấn trẻ tuổi, số tiểu thư danh giá xếp hàng để trở thành phu nhân Thẩm dài hằng ha sa số.

Cách đây không lâu có nguồn tin cho rằng ông cụ Thẩm đang tìm đối tượng cho Thẩm Cố, mấy gia tộc có con gái xuân xanh đến tuổi cập kê đều gửi hết tâm tư vào nơi đây.

Tiệc mừng thọ của ông cụ lần này nghiễm nhiên biến thành một buổi xem mắt trá hình. Các cô gái xúng xính váy áo, hy vọng bản thân sẽ là người xuất sắc nhất, hy vọng sẽ lọt được vào mắt xanh của Thẩm Cố, từ đó một bước lên mây.

Đời sống cá nhân của Thẩm Cố khá kín tiếng, mối tình duy nhất mà mọi người biết được chính là nụ hôn thuở ấu thơ với Tần Xu. Vì thế, dĩ nhiên Tần Xu chính là đối thủ nặng kí số một.

Cô gái ngồi ngoài cùng bên trái cười khinh miệt: "Đúng là cô ta đẹp đấy nhưng lại chảnh chọe bốc đồng, Thẩm Cố không thèm để ý đến cô ta đâu. Huống hồ nhà cô ta đang thiếu hụt vốn đầu tư, đi khắp nơi để cầu vốn, đừng nói là nhà họ Thẩm, cả cái Nam Thành này cũng không ai có hứng thú cưới cô ta về nhà". 

– Này đừng nói nữa, hình như Tần Xu đến kìa.

Tần Xu mới bước đến hành lang, loáng thoáng nghe một giọng nói quen thuộc đàm tiếu về mình. Nhìn theo phía âm thanh phát ra thì quả nhiên là người quen.

Đó là Đỗ Song Song, một người mẫu không chút tiếng tăm. Gia đình cô ta mở một cơ sở kinh doanh bất động sản nhỏ, nhỏ đến mức không thể đạt đến quy mô công ty, cho nên tạm bợ chen một chân vào giới nhà giàu. Trước đây cô ta lẽo đẽo sau lưng Tần Xu, tâng bốc cô tài năng như thế nào, xinh đẹp ra sao, miệng lưỡi trơn như bôi mỡ. Tuy nhiên kể từ khi trên mạng phong thanh tin nhà họ Tần gặp khó khăn về tài chính, cô ta hóa thành con chạch[1], không còn xuất hiện trước mặt Tần Xu nữa.

[1 – Bấm vào đây để xem chú thích]

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!