Chương 8: (Vô Đề)

Hôm nay là xương gặm, ngày mai là kem thú cưng, hôm sau lại là da cá tuyết khô.

Đến mức Phát Tài còn hớn hở hơn khi nhìn thấy anh ấy so với tôi, chẳng mấy chốc đã "phản bội" tôi, quay sang nhận anh ấy làm cha.

Hứa Cạnh Nghiêu cũng vui vẻ chấp nhận "đứa con trai" này, nhanh chóng đổi tên WeChat thành "Bố Phát Tài".

Một ngày nọ, khi tôi dắt Phát Tài đi dạo, tình cờ gặp Trần Thiệp Xuyên xách một túi đồ đứng trước tòa nhà.

Tôi ngạc nhiên:

"Sao anh lại ở đây?"

"Đã lâu không gặp Phát Tài rồi, chắc cũng đến lúc tắm cho nó." Anh ta giơ túi lên.

"Anh mua sữa tắm thú cưng mới, còn có đồ ăn khô.

"Em làm mẹ kiểu gì thế, không gọi anh đến tắm cho con à?"

Anh ta khẽ huýt sáo:

"Phát Tài, đến chỗ bố nào!"

Phát Tài vui vẻ vẫy đuôi, lao về phía trước.

Nhưng khi Trần Thiệp Xuyên cười, định ôm nó vào lòng—

Nó lại chạy vượt qua anh ta, lao thẳng vào vòng tay phía sau anh ta.

Hứa Cạnh Nghiêu cúi đầu cười, đưa một miếng thịt bò khô cho nó.

"Phát Tài, nhớ bố à?"

Nụ cười trên mặt Trần Thiệp Xuyên lập tức biến mất.

Anh ta lạnh giọng:

Hii cả nhà iu 💖

Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻

Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3

"Cậu đến đây làm gì?"

Hứa Cạnh Nghiêu vẫn giữ nụ cười rạng rỡ, dịu dàng xoa đầu Phát Tài:

"Tôi đến tắm cho con trai tôi."

Trần Thiệp Xuyên từ nhỏ đã rất giỏi trong các mối quan hệ xã hội, tính cách kiêu ngạo, nhưng luôn duy trì vẻ ngoài lịch sự, ấm áp, khiến ai tiếp xúc cũng cảm thấy dễ chịu.

Thế nhưng, đây là lần đầu tiên tôi thấy anh ta có biểu cảm này—lạnh lùng, sắc bén đến mức đáng sợ.

"Phát Tài là con trai tôi." Anh ta nghiến răng nói.

"Oh, vậy sao?"

Hứa Cạnh Nghiêu nhướng mày, chậm rãi vuốt đầu Phát Tài, nở nụ cười đầy ẩn ý.

"Nhưng tôi thấy hình như nó không thích cậu lắm đâu."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!