11
Tối hôm đó, tôi ngủ mơ màng, đột nhiên bị tin nhắn đánh thức.
Là bạn tôi—người cùng tôi viết truyện.
Cô ấy phấn khích đến mức giọng nói vỡ òa trong tin nhắn thoại:
"Truyện của cậu lên trang nhất rồi!"Có một đại gia tặng kim cương cho cậu!"
Tôi còn ngỡ mình đang mơ, lập tức bật dậy.
Quả thật, truyện của tôi đã được đẩy lên trang đầu.
Một viên kim cương trị giá một nghìn tệ, có người đã tặng tôi một trăm viên—
Một trăm nghìn tệ!
Truyện của tôi nổi bật trên trang nhất suốt mười phút!
Tôi hoảng hốt mở trang cá nhân của người tặng—
Tên tài khoản là một chuỗi ký tự vô nghĩa, không có thông tin gì.
Là ai?
Người đầu tiên tôi nghĩ đến là Trần Thiệp Xuyên.
Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài cmt review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: Dung Dăng Dung Dẻ để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3
Nhưng rồi lập tức bác bỏ.
Anh ta chưa từng đọc truyện của tôi.
Rồi… tôi nghĩ đến Hứa Cạnh Nghiêu.
Tôi run run nhắn tin cho anh ấy:
"Hứa Cạnh Nghiêu, điều ước hôm đó… có vẻ thành hiện thực rồi."
Anh ấy nhanh chóng trả lời:
?
"Vậy thì tốt rồi, lần sau mình đi xem sao băng tiếp nhé."
Tôi bụm miệng, cảm thấy lòng bàn tay ươn ướt.
Ừm!
Vào ngày sinh nhật của mẹ, tôi đã kiếm được 100.000 tệ đầu tiên trong đời.
Có thể với người khác đây không phải là số tiền lớn, nhưng đối với tôi, đó là một con số mà trước đây tôi chưa bao giờ dám nghĩ tới.
Tôi xách theo túi lớn túi nhỏ quà cáp về nhà để thăm mẹ, nhưng ngay khi mở cửa, nụ cười trên mặt tôi lập tức tắt ngấm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!