Lưỡi anh ấy quét qua làn khói còn sót lại trên môi tôi, hơi thở ấm nóng lướt qua tai tôi, giọng trầm thấp:
"…Vậy, bây giờ chúng ta là gì?"
Tôi hoảng hốt hỏi ngược lại:
Anh nghĩ sao?
Anh nghĩ là được à? Anh ấy bật cười, cắn nhẹ vào môi dưới của tôi, chậm rãi nói:
"Vậy anh nghĩ, từ bây giờ, anh chính là bạn trai em."
"Em không phản đối, anh sẽ coi như em đồng ý."
Bất chợt, điện thoại reo vang.
Tôi cuống cuồng lấy ra, vô tình nhấn vào loa ngoài.
Đầu dây bên kia vang lên một giọng nói quen thuộc:
"Trình Hạ, sao em vẫn chưa đến?"
Tôi trống rỗng trong vài giây:
Gì cơ?
Giọng Trần Thiệp Xuyên trầm xuống một chút:
"Hôm nay là sinh nhật anh, em không quên đấy chứ?"
Tôi sững sờ—
Lần đầu tiên trong đời, tôi quên mất sinh nhật của anh.
Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài cmt review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: Dung Dăng Dung Dẻ để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3
Tôi cười gượng:
"Xin lỗi, em quên mất."
Anh ta rõ ràng không vui:
"Không có quà cũng không sao, mau đến nhà anh đi, đồ ăn, đồ nhắm, phim ảnh đều chuẩn bị xong, chỉ còn thiếu em."
Tôi cau mày:
"Anh đã có bạn gái rồi, em đến không tiện đâu."
"Từ nay anh đừng gọi em nữa, anh ở bên Giang Dĩ Ninh đi."
Bên cạnh, Hứa Cạnh Nghiêu không vui, đẩy nhẹ tôi:
"Trình Hạ, sắp hết sao băng rồi."
Ở đầu dây bên kia, Trần Thiệp Xuyên im lặng—
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!