Đó là một buổi chiều yên tĩnh.
Lee
-yeon tận hưởng tách trà ấm, ánh nắng xuyên qua cửa sổ rộng, phủ lên người cô một lớp ánh sáng dịu dàng.
Hôm nay là ngày Kwon Chae
-woo kiểm tra giấc ngủ và ghé thăm núi Dongak.
Cô nhấp một ngụm trà, ánh mắt bất giác hướng ra ngoài cửa sổ, nơi người đàn ông kia đang chống đẩy dưới gốc cây mà không hề nao núng.
Cánh tay và cơ lưng của anh lóng lánh dưới ánh mặt trời.
Đôi chân anh duỗi thẳng, săn chắc…
Không! Không!
Lee
-yeon lập tức nhớ đến cảnh Kwon Chae
-woo đêm hôm trước, khi anh bước ra từ phòng tắm chỉ quấn duy nhất một chiếc khăn ngang hông.
Cô vội lắc đầu, xua tan những suy nghĩ đáng xấu hổ trong đầu.
Nửa thân dưới của anh làm cô liên tưởng đến một cây nấm khổng lồ, và cô luôn phải tự nhắc nhở bản thân không nên quá tò mò về nó.
"Những con công cái thường tập trung nhìn vào phần trên của đuôi con đực từ xa, nhưng khi lại gần, chúng sẽ chú ý đến phần dưới của con đực hơn."
Suýt nữa thì Lee
-yeon làm rơi tách trà luôn.
Cô quay phắt lại, chỉ để thấy Gyu
-baek đang bước đến gần, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm ra cửa sổ với một gương mặt hoàn toàn vô cảm.
Cố bình tĩnh lại, Lee
-yeon chào cậu bé, cố gắng gạt đi những suy nghĩ về Kwon Chae
-woo.
"Em đứng đó bao lâu rồi? Đã ăn gì chưa?"
"Giám đốc vừa nhìn vào bộ phận sinh dục của con đực á."
Gyu -baek!
Lee
-yeon trợn tròn mắt, mặt đỏ bừng như quả cà chua chín.
"Những con công cái thường đánh giá cao màu sắc và độ dài của bộ lông. Hình dáng và hoa văn cũng rất quan trọng."
Lee
-yeon nhíu mày.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!