Kwon Chae
-woo lặng lẽ vuốt ve làn da của cô. Lee
-yeon cố gắng phớt lờ cảm giác bàn tay anh đang chạm vào lưng mình.
"Anh đang làm gì thế? Dùng khăn tắm ở kia đi," cô lên tiếng.
"Trông có vẻ đau lắm."
Hả?
"Nếu tôi dùng khăn tắm, có khi làm da em bị rát."
"Ơ? Vậy… tắm để làm gì?" Lee
-yeon cúi người, cố giấu những vết bầm tím do cành cây và gai cào – điều mà cô đã quá quen trong công việc của mình.
"Thế thì… hôm nay khỏi tắm nhé…"
"Cái gì… anh đùa tôi à?" Lee
-yeon quay lại, trừng mắt nhìn anh, giận dữ. Lúc đầu, anh muốn tắm chung dù cô đã từ chối, giờ lại nói như thế.
Tôi sẽ… Anh ngừng một chút.
"Tôi sẽ làm theo cách của mình."
Lòng bàn tay ấm áp của anh chạm vào lưng cô. Với đôi tay thô ráp, anh nhẹ nhàng xoa bóp vai cô. Mỗi lần anh ấn vào phần giữa lưng, cô lại khẽ giật mình. Cảm giác hơi ấm từ bàn tay anh truyền qua da khiến cô không thoải mái.
Lee
-yeon cắn môi, cố nín thở.
Không khí xung quanh ẩm ướt, ngột ngạt và nóng bức. Khi đầu ngón tay anh lướt nhẹ xuống dưới bầu ngực, cô vội đưa hai cánh tay che lại.
Anh xoa ngón tay cái thành những vòng tròn dọc theo cột sống, xuống tới eo cô. Cô cảm giác như muốn tan chảy vào làn nước nóng.
Cảm thấy lúng túng và lo lắng, Lee
-yeon dán mắt lên trần nhà.
Chỉ là vì nước thôi. Nước nóng quá, làm cô thấy mặt mình như đang bốc hỏa.
….
Sau khi tắm chung, cô không còn ngại việc nằm chung giường với anh nữa. Tuy vậy, hơi ấm từ bồn tắm đã khiến cô cảm thấy dễ chịu và buồn ngủ.
Lee
-yeon khẽ thở dài, mệt mỏi nói:
"Ngủ ngon, Kwon Chae -woo."
Anh kéo mền đắp lên người cô rồi nằm xuống bên cạnh trên chiếc giường. Tấm nệm bỗng chốc trở nên quá nhỏ đối với Lee
-yeon.
Nhưng cảm giác thoải mái khiến cô từ từ nhắm mắt lại.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!