Chương 125: Chả thịt cua sư tử

Tôn Miểu nhấn nút mở cửa, rồi đi ra hành lang. Cô nàng vừa mở cửa lớn thì đã thấy cô gái Hiphop và cô bạn thân ya

-bi mỗi người xách theo một túi đồ. Nhìn ra ngoài, còn thấy chiếc xe của cô gái hiphop đậu ngay lề đường trước nhà.

Tôn Miểu theo phản xạ hỏi: "Cô không cần chạy xe vào trong đậu sao?"

"Không sao, đường rộng thế này, đậu xe một chút cũng không sao đâu. Mỗi lần tôi đến tìm bạn ở đây, cũng toàn đậu ven đường." Người bạn mà cô ấy nói đến chính là người bạn phú nhị đại từng lái xe dán họa tiết anime mà Tôn Miểu đã gặp lúc đến giao cơm lần trước. Nghe thế, Tôn Miểu nghĩ lại, thấy đường cũng đủ rộng nên không hỏi thêm.

Vào nhà, thay dép xong, cô gái hiphop bắt đầu đảo mắt đánh giá xung quanh, rồi buông một câu nhận xét:

"Phong cách trang trí mang đậm khí chất của chị Tô, rất lạnh lẽo."

"Cô chưa từng tới à?" Tôn Miểu hơi bất ngờ.

Hiphop gật đầu: "Ừm, chị Tô bận rộn thế cơ mà. 10 lần đến thì 9 lần chị ấy không có nhà, lần còn lại có ở nhà cũng sẽ thẳng thừng từ chối gặp. Từ sau khi chị ấy chuyển ra khỏi nhà cũ, đây là lần đầu tiên tôi vào nhà chị ấy đó."

Lời cô gái hiphop nói khiến Tôn Miểu không khỏi thấy tự hào: 'hề hề, vậy chứng tỏ cô nàng rất đặc biệt trong lòng chị Tô Tô rồi!

Nhìn vẻ mặt hớn hở như nhặt được vàng của Tôn Miểu, côg ái ya

-bi chỉ biết câm nín. Cô ấy đưa hộp quà trong tay ra:

"Trên đường tôi có ghé mua ít trái cây nè."

Cô gái hiphop thấy vậy cũng vội vàng đưa đồ của cô ấy ra. Tôn Miểu nhận lấy, cảm ơn xong thì nghĩ sẽ cắt trái cây làm dĩa tráng miệng để lát nữa mọi người ăn chung. Vào trong, cô gái hiphop vừa nhìn thấy bàn ăn đã được bày biện đầy ắp món ăn thì mắt sáng rỡ.

Cô ấy hấp tấp hỏi: "Chả thịt cua sư tử làm xong rồi hả? Tôi không ăn đâu, cho tôi nhìn một cái đi!"

Người ta đã nói chỉ nhìn thôi, lại còn đáng thương như vậy, Tôn Miểu đâu nỡ từ chối nên cô nàng mở nắp thố súp. Vì là ăn ở nhà nên cô nàng không chuẩn bị từng phần nhỏ, mà dùng thố lớn chiếm gần 1/4 khay giữ nhiệt.

Vừa mở nắp, hương thơm thanh dịu của chả thịt cua sư tử liền lan tỏa khắp nơi. Cô gái hiphop nhìn chằm chằm vào nó, ánh mắt sáng rực như sư tử đói nhìn mồi. Thấy tình hình không ổn, Tôn Miểu vội đậy nắp lại.

"Á!" Cô gái hiphop kêu lên một tiếng thảm thiết:

"Cô chủ Tôn, sao cô keo kiệt quá vậy? Tôi chỉ muốn nhìn thôi mà cũng không cho."

Cô gái ya

-bi đứng kế bên chọc:

"Cô ấy cho cậu nhìn rồi còn đòi gì nữa, coi chừng nước miếng của cậu nhểu vào nồi bây giờ!"

"Ai mà như vậy chứ!"

Hai người lại cãi nhau vài câu, rồi cô gái hiphop quay sang khen Tôn Miểu:

"Cô chủ Tôn, quả là người nhờ quần áo mà ra dáng, Phật nhờ vàng mà thêm linh, còn món ăn à, cũng phải nhờ cái dĩa cái tô mà lên hương. Trước giờ món cô nấu rất ngon, sắc – hương – vị đủ cả, mà thêm thố xịn nữa thì nhìn thôi cũng muốn ăn ngay lập tức!"

Cô ấy nói không sai. Chả thịt cua sư tử mà bày lên thố đẹp nhìn sang chảnh hơn mấy món khác trước đây của Tôn Miểu. Dĩ nhiên, giá cũng khác biệt. Một phần 588 tệ, chỉ một viên, không cao cấp sao được?

Thố sứ trắng viền hoa văn lá xanh, nước súp trong veo, nhìn rõ miếng cải thảo lót bên dưới. Viên chả trắng mịn nổi lên giữa thố, phần thịt cua vàng ươm phía trên, rải thêm vài lát hành lá, nhìn vừa bắt mắt vừa tinh tế.

Vì là ăn tại nhà nên Tôn Miểu không bày biện như khi bán ngoài quầy. Nếu làm chuẩn để bán, cô nàng sẽ dùng từng thố nhỏ viền vàng đựng một viên chả, thêm vài cọng cải thảo bên cạnh cho đủ kiểu "hoa trong nước".

Dù sao thì, món chả thịt cua sư tử này cũng đẹp hết phần thiên hạ.

Cô gái ya

-bi cũng gật gù: "Ừm, nhìn đẹp hơn hồi bán ở quầy một chút."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!