Chương 23: (Vô Đề)

Đập vào mắt là hai tòa nhà doanh trại cao hai tầng đối diện cổng vào. Hai

bên con đường chính từ tòa nhà nối thẳng ra cửa lớn, mỗi bên dựng hai

giá mây, trên đó mọc đầy rau quả sum suê. Còn bên phải tuyến đường chính lại có một dãy lán nhựa to. Ngay thời khắc này, trong đầu Chử Điềm hiện lên hai chữ: Nông trường.

Đơn vị mới mà Từ Nghi nói... chính là nông trường này sao?

Sau khi nhận ra được điều này, Chử Điềm quả thật muốn ngất xỉu.

Nhận được thông báo của trạm gác cổng, Từ Nghi ra đón Chử Điềm. Lúc anh ra tới đã nhìn thấy cô sắp khóc rồi.

Chử Điềm cũng nhìn thấy anh, trố mắt ra hai giây rồi quay ngoắt người đi.

Từ Nghi không khỏi cúi đầu đánh giá mình. Lúc mới vừa nhận được thông

báo, anh đang bận trồng trọt ở sau vườn. Sau khi nghe tin Chử Điềm đến,

anh đã vội vã chạy ra, áo sơ mi và quần quân trang vẫn còn lấm lem không ít bùn đất.

Thật ra thì anh đã chuẩn bị một bộ quần áo sạch

sẽ ở ký túc xá để thay lúc đón cô, không ngờ cô lại lén lút đến trước.

Trước đó Từ Nghi đã từng tưởng tượng ra cảnh cô đến đây, nhất định là

không vui mừng rồi, nhưng chỉ hi vọng là cô đừng tức giận thôi. Vậy mà

tình huống bây giờ không có tệ nhất mà chỉ có tệ hơn. Đành chịu, anh

cũng chỉ có thể kiên trì xông pha gian khổ vậy.

Từ Nghi tiến lên, nhìn nhìn hai túi đồ to đùng dưới đất và bóng dáng mảnh mai đang đưa lưng về phía mình, anh khẽ nói:

"Đến rồi hả?"

Từ Nghi nói chuyện với cô bằng giọng lấy lòng thế này là chuyện vô cùng

hiếm có. Nhưng Chử Điềm hoàn toàn không muốn để ý đến anh. Cô hiểu rất

rõ người đàn ông này, nếu như không phải chột dạ, anh đời nào đối với cô như vậy chứ.

Từ Nghi cũng biết mình giấu kín cô chuyện này

lâu như vậy, lại dành cho cô một sự bất ngờ lớn đến thế, cô có vẻ mặt

này cũng là bình thường thôi. Cho nên anh không vội vàng giải thích cho

mình, khom lưng cầm đồ lên. Anh nắm tay Chử Điềm định kéo cô quay lại:

"Theo anh vào trước đi."

"Em không vào!"

- Chử Điềm khẽ nói, hất tay anh ra.

Từ Nghi vốn định dẫn người vào trong rồi mới dỗ dành sau, nhưng bây giờ

ngay cả cửa cô cũng không muốn vào, như vậy rắc rối to rồi. Từ Nghi nhìn xung quanh, thấy rất nhiều người đang vây ở cửa nông trường hóng hớt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!