Chương 4: Ngủ cùng nhau

Lãng Yên kêu người phục vụ lấy menu ra đây, Thẩm Đạt nhắc nhở, Tôi gọi món rồi.

Vì mỗi lần hai người gọi đồ khẩu vị đều na ná nhau, Lãng Yên ừ một tiếng, lại nói thêm với người phục vụ,

"Xào hai món thanh đạm một chút, có món gì ngọt không?"

"Đồ ngọt chỉ có bánh bao kim sa."

Vậy cho 2 cái.

Thẩm Đạt trêu chọc,

"Từ khi nào mà ông biết ăn ngọt vậy?"

Lãng Yên hếch cằm với Tần Sanh,

"Cậu ấy không ăn được cay."

Thẩm Đạt nghiền ngẫm nhìn Tần Sanh,

"Bạn cùng phòng ông tên là gì, trông nhỏ thật đấy."

"Gọi là Tần Sanh, vốn nhỏ thật mà, còn chưa thành niên. Tần Sanh, đây là bạn nối khố của tớ, Thẩm Đạt."

Thẩm Đạt chế nhạo,

"Cậu để người ta nói chuyện đi, tôi hỏi cậu ta mà sao toàn cậu trả lời."

Lãng Yên chậc một tiếng,

"Sao ông cứ xàm hoài vậy, cậu ấy không giỏi nói chuyện, tôi trả lời hộ thì làm sao!"

Bị người khác biết mình nói lắp, Tần Sanh không xấu hổ, thậm chí có Lãng Yên trả lời thay, cậu còn thấy nhẹ nhõm hẳn.

Thẩm Đạt người này, tính cách tương tự Lãng Yên, thấy Tần Sanh cà lăm cũng không hỏi quá nhiều nữa, sợ Tần Sanh xấu hổ nên thi thoảng nói với cậu vài câu, nhưng trên cơ bản đều là Lãng Yên trả lời. Ăn xong, Thẩm Đạt hỏi xin số Tần Sanh, nói về sau tìm không thấy Lãng Yên thì gọi cậu.

Lúc ấy Lãng Yên trong lòng thầm trợn trắng mắt, sau này Lãng Yên và Tần Sanh ở bên nhau rồi, Thẩm Đạt còn tự khen chính mình dự liệu như thần.

Kỳ nghỉ trôi qua thật mau, nháy mắt lại phải quay lại trường. Nhiệt độ thành phố A thay đổi như tàu lượn siêu tốc. Nhóc mập là người phương bắc, vừa đến mùa đông liền mang máy sưởi ra, thành phố A ở phương nam, mùa đông cực lạnh, mùa hè cực nóng, nhưng mùa hè còn tương đối dễ chịu.

Ký túc xá có điều hòa, vừa đến mùa đông, nhóc mập quấn chăn kín mít rồi chui luôn vào chăn Từ Dương,

"Tôi với ông cùng ngủ đi, lạnh quá con mẹ nó!"

Lãng Yên từ phòng tắm ra, nhiệt độ đột ngột tụt, liền quay vào phòng tắm chờ một hồi mới đến mép giường Tần Sanh.

Hắn vỗ vỗ ván giường,

"Chúng ta lát nữa cũng cùng nhau ngủ."

Tiên Nghịch Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn Vưu Vật

- Nhi Hỉ Ngôn Tình, Sủng Nàng Dâu Cực Phẩm Ngôn Tình, Sủng Tần Sanh thò đầu ra từ trong chăn, gật gật. Lãng Yên lên giường, phủ chăn cẩn thận, chui vào. Vừa nằm xuống là chân Tần Sanh cọ đến chỗ chân hắn, lạnh rùng cả mình.

Tần Sanh lúc ngủ có thói quen xấu, che kín đầu mà ngủ, Lãng Yên kéo cậu từ trong chăn ra,

"Đừng chui vào chăn ngủ, ngạt chết, sao chân lạnh như ma vậy?"

Nói xong liền kéo Tần Sanh vào trong lòng, kẹp hai bàn chân cậu vào giữa cẳng chân của mình, Lãng Yên mới vừa tắm xong, người rất ấm, hai người đối mặt ngủ, hô hấp phả hết lên mặt nhau, không hiểu sao có chút khô nóng, Tần Sanh hơi muốn rút chân ra, ở trong chăn giật giật mấy cái lại bị Lãng Yên bấm vào eo một phát,

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!