Chương 46: (Vô Đề)

Chuyển ngữ: Gà

- LQĐ

A Phượng đi xuống tường thành, vừa đi vừa cắn miếng bánh bao trong tay, lớp vỏ màu trắng bên ngoài, bao lấy nhân thịt chính giữa, mặc dù khá nguội, nhưng vẫn ăn rất ngon.

Đây có lẽ là lần cuối cùng ta được ăn rồi.

A Phượng tự nói với mình.

Thân thủ của Ngôi Danh Sơn, hắn đã được chứng kiến, cường đại và hung mãnh, mà ngay cả Du tướng quân cũng suýt mất mạng trong tay gã. A Phượng rất rõ ràng bản thân không phải là đối thủ của gã.

Hắn đã từng sống rất buồn khổ, nhưng hắn vẫn không nỡ bỏ cái mạng này. Vì sống sót, bất luận phải chịu khuất nhục thế nào, hắn cũng có thể chịu được.

Hôm nay, mọi thứ dường như đã thay đổi, ăn cũng ngon mặc cũng ấm, sống được như con người rồi, nhưng hắn vẫn quyết định đi đối mặt với tử vong.

Là vì cái gì?

A Phượng cũng nghĩ mãi mà không rõ.

Bước chân của hắn không ngừng nghỉ đi đến cổng thành.

Trong thành, vô số dân chúng, đầu đội ván gỗ, để phòng tên loạn bay vào thành bắn trúng, bận rộn hỗ trợ vận chuyển vật tư, cứu chữa người bệnh.

Trong đây, đại bộ phận đều là lão nhân, nữ nhân thậm chí còn có hài tử.

Ủng thành [1] sụp đổ một góc, các nam nhân tập trung lại, cố sửa gấp, để trước khi địch nhân công kích đợt thứ hai, lấp cái lỗ hổng kia lại.

[1] ủng thành: bức thành nhỏ ở ngoài cổng thành.

Bọn họ làm vậy là vì sao? Vì ruộng? Hay vì tân chính?

Hay là vì một người.

Vì người đó mang đến một tia nắng rạng đông, vì người đó đã nhen nhóm lên một niềm hy vọng.

A Phượng khép hờ mắt, trong đầu hiện lên một bóng dáng, hắn nắm chặt cây thương trong tay.

"Phượng."

Có người đang gọi tên hắn.

A Phượng quay đầu, Tiểu Thu dựa vào tường, cố vươn gương mặt tối đen ra ngoài.

"Ngươi... phải lành lặn trở về."

"Phượng." Đang tổ chức lại đội cảm tử trong ủng thành, Tiếu Cẩn trông thấy hắn, ấn bờ vai của hắn: "Còn sống trở về."

"Phượng."

"Phượng."

"Có A Phượng đây."

"Nhất định có thể đuổi hết bọn cẩu Nhung này!"

"Đuổi hết bọn cẩu Nhung!"

Thành viên đội cảm tử trông thấy A Phượng phi người lên ngựa, sĩ khí càng bùng cháy. Những ngày qua kề vai chiến đấu, A Phượng luân phiên lập công. Xét về giá trị võ lực, hắn đã trở thành một sự tồn tại gần với Du Đôn Tố trong suy nghĩ của họ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!