Những ngày tiếp theo, Thư Niệm đi đứng đều là bước thấp bước cao.
Cũng chẳng biết Tạ Viêm ăn quen bén mùi, hay cảm thấy thứ kinh nghiệm mới này quá ư mới mẻ thú vị mà kể từ hôm đó chưa đêm nào hắn buông tha cho cậu.
Mặc dù là tình cảm thương mến từ hai phía, nhưng đối với một kẻ xưa nay ham muốn nghèo nàn như cậu mà nói, đêm đêm triền miên hàng giờ liền thật sự là quá sức kịch liệt. Nơi đó vốn dĩ không có sẵn chức năng này, ngoài trừ âm ỉ đau, còn lưu lại rành rành cảm giác của dị vật. Thế là hồi ức gợi dậy làm cậu hễ nhác thấy mặt Tạ Viêm là toàn thân cứ bứt ra bứt rứt.
Vậy mà kẻ đầu têu mặt mày cứ tỉnh bơ như không.
Đúng là trái khoáy! Chiếu lý mà nói, đang ở trạng thái tỉnh táo mà phát sinh quan hệ thể xác kiểu này, cú sốc đối với cái bên vốn không phải đồng tính luyến ái chả phải nên to lớn lắm mới đúng sao? May mà bản thân cậu vốn biết mình thích người đồng tính, lại ấp ủ tình cảm sâu đậm với Tạ Viêm, rồi chân chính có tiếp xúc thân mật, vốn phải mừng rơn giữ chắc lấy Tạ Viêm không buông mới đúng, ấy thế mà bây giờ lại càng thêm câu thúc không thôi.
Vừa nghĩ tới lúc mình thần trí cuồng loạn, bao nhiêu vẻ si dại đều lộ cho Tạ Viêm thấy hết không sót cái chi, cậu đã thấy xấu hổ không ngóc đầu lên nổi.
"Tiểu Niệm."
Vốn đang lúi cúi thắt lưng vì đau mỏi ê ẩm, tìm kiếm mấy thứ trong kệ chất đầy tập tài liệu, bỗng nghe thấy tiếng Tạ Viêm, cậu bất giác khẩn trương hẳn, vội vã đứng thẳng lưng.
"Thân thể ổn hơn tí nào chưa?"
"Cũng ổn…"
"Trông em có vẻ mệt mỏi lắm, chỗ đó có đau không?"
"…" Bị đặt vấn đề thẳng tuột như vậy, Thư Niệm lúng túng né tránh ánh mắt hắn: "Không, không đau…"
"Chà, lạnh nhạt ghê ta, có phải đang trách anh mấy hôm nay làm dữ dội quá không?"
Tay Thư Niệm đơ ra giữa khoảng không, gật đầu cũng không phải mà lắc đầu cũng chẳng đặng, nét mặt cậu xấu hổ vô ngần.
Còn cái tên mặt dày như thớt kia thì một tay nâng cằm cậu lên xoay mặt cậu lại, mi lên bên môi cậu một cái thật kêu, "Đương nhiên rồi, đây là lần đầu tiên trong suốt hai mấy năm qua anh gặp được một tình yêu chân chính thoả lòng mình mà, sao có thể không mất kiềm chế được chứ." =________=
Chuyện mình vẫn luôn giữ ý chẳng ngờ lại bị hắn nói tồng tộc như chẳng là gì thế, Thư Niệm chớm đỏ lừng lựng, chật vật khôn xiết bặm môi lại, xoay người toan tháo chạy.
Mới chạy được hai bước đã bị hắn ôm eo quắp lại.
"Tiểu Niệm, em cứ cả ngượng thế hoài." ("Rét" lắm rồi đó nha =0=)
"Đâu, đâu có."
Cảm giác ướm cái từ hình dung con gái đáng ngượng đó lên người cậu thật là quái dị. Cậu thấy bản thân mình chỉ là quá căng thẳng đấy thôi.
Bản tính cậu vốn là người bảo thủ câu nệ, thiếu hẳn kinh nghiệm cùng người ta tiến triển tới bước cặp bồ cặp bịch, ngay cả chủ động nắm tay cũng chưa từng thử, muốn cậu thoải mái cởi lòng cởi dạ cùng Tạ Viêm thân mật, cậu thật sự vẫn còn cần ít thời gian để tích luỹ dũng khí, rèn cho da mặt dày thêm chút đỉnh.
Quen nhau một thời gian, trạng huống của cậu đã khá hơn lúc đầu rất nhiều, không còn bị cứng người mỗi khi Tạ Viêm vừa chạm vào, cũng không vì nghe thấy giọng Tạ Viêm mà phát run nữa, nhưng muốn y như Tạ Viêm, giữa ban ngày ban mặt ôm cậu giở trò giữa nơi đầy ánh sáng, cậu vẫn không cách nào phớt tỉnh được.
"Thiệt hết cách mà, em đừng cứ lóng ngóng vậy hoài, phải luyện tập nhiều nhiều vào mới được nha."
"Tay… Anh đừng sờ tay vào chỗ đó…" Thư Niệm ấp úng, đỏ cả tai.
"Nhưng anh cứ muốn sờ đấy." (Nham nhở, thô bỉ *dài họng ra*)
"Cái, cái đấy…" Không may là cậu chẳng nghĩ ra được lời chi phản bác, Thư Niệm chỉ có thể cứng lưỡi mặc tình hắn sờ soạng ngực mình qua lần vải mỏng manh."Aiz, Tiểu Niệm, vẻ mặt em cứ thế này sẽ làm anh rất muốn ăn em đó nha."
Người đàn ông này làm cách nào có thể học được cách tán tỉnh đồng tính mau như vậy chứ?!
"Tạ tiên sinh."
Tiếng gõ cửa chẳng khác nào thần chú giải ma pháp, người ngoài kia vừa đẩy cửa vào, Thư Niệm liền đẩy Tạ Viêm ra tắp lự, nhặt đồ lên rối ra rối rít lao ra ngoài như đang tháo thân.
Đương nhiên tối đó cậu lại bị Tạ Viêm vin cớ "Dám chạy trốn bỏ lại một mình anh" ra trừng phạt, hành cậu đến kêu cũng không ra lời.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!