Chương 1: (Vô Đề)

Ta là Khương Yển. Đây là năm thứ ba ta nữ cải nam trang vào triều làm quan.

Chức Cửu phẩm do phụ thân ta quyên tiền mà có, ta cần cù siêng năng thăng đến Lục phẩm. 

Dẫu việc tra án truy hung có vất vả, nhưng ta thực lòng yêu thích.

Ta không muốn mất chức quan, nhưng càng không muốn thân phận bị bại lộ, để rồi bị chém đầu, tịch biên gia sản, xuống gặp Diêm Vương.

Giờ phút này, ta đang bị Ninh Vương siết cổ, lại vẫn phải nặn ra một nụ cười đúng mực. 

「Vương gia, vi thần đã có thê tử ở nhà, thực, thực không thể cưới công chúa được.」

Người quá xuất chúng, quá tài năng cũng chưa hẳn là chuyện tốt. Bắt ta cưới công chúa, ta chỉ sợ sau khi cưới công chúa xong, ta sẽ bị thiến ngay lập tức!

Ninh Vương nghiêng người nhìn chằm chằm ta, khẽ nheo mắt lại. 

「Thật sự có thê tử?」

「Thật sự có.」

Ninh Vương buông ta ra, rút khăn tay lau chùi bàn tay. 

「Cho ngươi ba ngày, đem thê tử của ngươi tới cho Bổn Vương xem xét. Nếu ngươi ăn nói hồ đồ, Bổn Vương sẽ tru di cửu tộc nhà ngươi!」

Ta gật đầu, 「Hạ quan sẽ lập tức viết thư về nhà gọi thê tử đến.」

Ninh Vương liếc xéo ta một cái, phất tay áo rời đi. Ta lau mồ hôi, ngẩng đầu nhìn trời. Ba ngày, ta đi đâu tìm một người thê tử đây?

Xám xịt trở về Thuận Thiên Phủ, Trương Chính Trúc tiến lên hành lễ: 

「Đại nhân, Cố Thùng Hạng xảy ra án mạng, các huynh đệ đều đã đến đó.」

Ta uống một ngụm trà lạnh, mới trấn áp được kinh hãi trong lòng. Đúng là sóng này chưa yên, sóng khác đã nổi.

Ta nói:「Vừa đi vừa nói.」

Trương Chính Trúc theo sau ta đáp: 

「Người chết là Lưu Bình Thái, Lưu Thị lang của Hộ Bộ.」

「Lại chết rồi sao?」Ta rất kinh ngạc, 

「Lưu Bình Thái cũng không sống ở Cố Thùng Hạng chứ?」

Trương Chính Trúc lắc đầu, 「Nhà hắn không ở đó, nhưng tối qua hắn uống rượu hoa ở Nghi Tương Lâu, đường về nhà phải đi qua đó.」

Cưỡi ngựa đến hiện trường, miệng hẻm đứng rất nhiều bách tính xem náo nhiệt, đám đông thấy ta đi vào, đều dạt ra kêu Khương đại nhân. Con hẻm này không phải hẻm cụt, ta hỏi: 

「Phát hiện khi nào?」

Trương Chính Trúc đẩy một lão bá tới, lão bá đáp: 

「Đại nhân, thảo dân phát hiện khi đi ra ngoài lúc giờ Mão chính, sau khi hô to một tiếng, những người hàng xóm xung quanh đều đã ra.」

Những người xung quanh đều gật đầu làm chứng. 

「Vất vả cho các vị.」

Ta khẽ gật đầu, đánh giá tư thế chết của nạn nhân.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!