Chương 46: Hổ Thẹn

Trong lúc Lâm Dịch đang ý loạn tình mê thì đột nhiên nghe Nghiễm Hàn thánh nữ thét lên một tiếng chói tai, hắn không khỏi ngẩng đầu nhìn lại.

Chỉ thấy trên mặt Nghiễm Hàn thánh nữ hiện lên vẻ ửng hồng, thở hổn hển từng ngụm lớm, chậm rãi đi về phía Lâm Dịch, ngoài miệng nói ra lời mơ hồ không rõ:

- Ta quyết không thể cho tiểu tặc nhà ngươi chiếm tiện nghi, hủy đi sự thanh bạch của ta, đã như vậy ta sẽ giết chết ngươi trước!

Lâm Dịch bị những lời này làm cho sợ hãi đến mức tỉnh táo hơn một chút, hắn biết với tính nết của Nghiễm Hàn thánh nữ, nàng tuyệt đối có thể làm ra loại chuyện như thế này.

Cả người hắn vô lực, ngồi dưới đất, chậm rãi lùi về phía sau.

Nghiễm Hàn thánh nữ tập tễnh đi tới, đi được mấy bước vô cùng cố sức, hai chân như nhũn ra, chỉ muốn cởi y phục, phóng túng không hề cố kỵ một lần.

Hai mắt của Nghiễm Hàn thánh nữ tựa như phát ra lửa, thời gian nàng tỉnh táo đã không còn nhiều lắm, nhưng tiểu tặc trước mắt này lại luôn lui về phía sau. Nàng lại đi về phía trước vài bước, thở dốc nói:

- Ngươi không được tránh, chỉ là đâm một chút, sẽ không có... thống khổ, giết ngươi, ta... ta... cũng sẽ tự sát cùng ngươi, ngươi... ngươi...

Nghiễm Hàn thánh nữ đã không nói được nữa.

Trong lời nói xen lẫn một chút rên rỉ, nghe vào trong tai của Lâm Dịch lại càng tăng thêm ý mê loạn, dư âm không ngừng vang vọng.

Lâm Dịch nuốt một ngụm nước miếng, liếm bờ môi khô khốc. hắn vẫn dùng một chút ý thức cuối cùng để lui về phía sau.

Nghiễm Hàn thánh nữ mắt thấy không đuổi kịp Lâm Dịch, hai hàng lông mi nhíu chặt, quát to một tiếng. Khí tức Kim Đan ầm ầm bạo phát, quát lớn:

- Băng Đống Kết Giới!

Lâm Dịch biến sắc, dùng hết toàn lực lớn tiếng nói:

- Trận pháp này không thể lấy lực để ngạnh kháng, ngươi bạo phát tu vi, như vậy đám phấn hồng sẽ kia sẽ chỉ càng nhiều hơn mà thôi!

Lời còn chưa dứt, phấn màu hồng trong phòng đột nhiên nồng nặc hơn rất nhiều, tăng thêm một tia kiều diễm mê hoặc.

Thân thể của Nghiễm Hàn thánh nữ cũng biến thành như ẩn như hiện, thướt tha, thân thể xinh đẹp, giống như được phủ lên trên người một lớp lụa mỏng vậy.

Khiến cho người ta nhìn thấy nhân tâm thần không yên, muốn ngừng mà không được.

Thần thông thuật của Nghiễm Hàn thánh nữ chỉ mới vừa giơ tay lên thì đã tiêu tán ở trong đám phấn nồng nặc, chỉ còn lại có một tiếng rên rỉ kiều mị tới tận xương tủy.

Nàng không nhìn thấy Lâm Dịch, hiện tại ngay cả khí lực tự sát cũng không đề lên được. Hoặc là từ chỗ sâu trong đáy lòng cũng không phản kháng loại dục vọng này. Nàng chỉ cảm thấy miệng khô lưỡi phát khô, cái lưỡi ướt át không khỏi thè ra, liếm bờ môi đỏ mọng kiều diễm.

Lâm Dịch ngơ ngác nhìn một màn này, vẻ tỉnh táo cuối cùng trong mắt cũng biến mất, cũng không biết hắn lấy khí lực ở đâu ra mà gầm nhẹ một tiếng, nhảy lên một cái, nhào về phía nữ tử mềm mại trước mắt.

Nghiễm Hàn thánh nữ chỉ cảm thấy cả người vô lực, sóng nhiệt cuồn cuộn, đổ mồ hôi nhễ nhại. Nơi thần bí giữa hai đùi từ lâu đã ướt át, đang lúc ý loạn tình mê thì bị Lâm Dịch ôm lấy. Hai người không chút do dự đi lên trên giường.

Thân thể mềm mại của Nghiễm Hàn thánh nữ bị đặt lên trên giường hẹp, thần chí đột nhiên tỉnh táo lại. Hai mắt lớn như cái đấu nhìn thân thể nóng hổi của Lâm Dịch đã đè lên, khuôn mặt tràn ngập khí tức nam nhân đang tới gần.

Nàng yêu kiều kêu lên một tiếng, vươn tay ngọc ra, đặt ở trên bộ ngực rộng tráng kiện của Lâm Dịch, dùng hết một tia khí lực cuối cùng để ngăn cản hai thân thể kết hợp lại với nhau.

Vẻ mặt Lâm Dịch đỏ bừng, từ lâu trong mắt đã mất lý trí. Hắn nhìn bờ môi anh đào kiều diễm ướt át, cúi đầu hôn xuống.

Nghiễm Hàn thánh nữ ưm một tiếng, bị cỗ khí tức nam nhân ập tới, hai tay mềm nhũn sập xuống, nhưng vẫn giống như con chim nhỏ bị kinh hãi, theo bản năng vuốt ve Lâm Dịch.

Nhưng loại phản ứng này của nàng lại giống như đổ thêm dầu vào trong lửa cháy.

Coi như nàng kịch liệt giãy dụa tới mấy thì Lâm Dịch cũng không đồng ý buông tha cho nàng, huống chi là loại biểu tượng không có tính phản kháng này.

Lâm Dịch chưa từng trải qua chuyện nam nữ, lúc này làm theo bản năng, điên cuồng ra sức ấn xuống đôi môi đỏ mọng mềm mại thẹn thùng, gần như thô bạo dùng đầu lưỡi xâm phạm vào trong.

Trong đầu Nghiễm Hàn thánh nữ ông lên một tiếng, một tia lý trí cuối cùng cũng biến mất.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!