"Cô nói… rất thành thạo… là có ý gì?" Từ Chí bị lời của Triệu Huyền làm cho giật mình.
Triệu Huyền không để ý đến anh ấy mà đi thẳng về phía cánh tay bị cắt đứt.
Vết cắt ở cánh tay rất gọn gàng, da đã phồng rộp và vỡ ra nhưng trên móng tay vẫn có hình dáng rất đặc biệt. Triệu Huyền lập tức chụp lại hình ảnh.
Sau đó, bộ phận pháp y sẽ cung cấp báo cáo khám nghiệm tử thi chi tiết hơn.
"Hiện trường rất hỗn loạn, gần như không tìm được manh mối nào hữu ích cả."
Lý Giai Trinh và Văn Văn đi về phía Triệu Huyền. Cô đang xem lại các ghi chép của mình, nhận thấy ngoài chi tiết về móng tay, phần còn lại của cánh tay gần như không có thêm bất kỳ thông tin giá trị nào.
"Dấu vân tay trên bàn tay này đã bị nước làm mất. Ngoài chi tiết về móng tay thì gần như không còn manh mối nào khác."
Lý Giai Trinh cũng nhắc đến bộ móng tay.
Đây có phải là nhận thức chung tự nhiên của phụ nữ không?
Từ Chí há hốc miệng, trong mắt anh ấy, đó chỉ là móng tay màu hồng mà thôi. Nhưng rất nhanh, anh ấy phải ngậm miệng lại vì mùi hôi thối của xác chết trong không khí khiến người ta khó thở.
Không lâu sau, đội pháp chứng và pháp y cũng đến hiện trường. Họ chào hỏi nhóm của Lý Giai Trinh rồi bước qua hàng rào phong tỏa.
Khi trở về cục cảnh sát, Triệu Huyền giúp tra cứu danh sách người mất tích, tạo điều kiện cho đội của Lý Giai Trinh có thêm thời gian và thông tin để đi điều tra thực địa.
Lý Giai Trinh phân công Từ Chí và Văn Văn bắt đầu rà soát các cửa cống. Thông thường trong các vụ án phân xác bị ném xuống nước thì rất có khả năng phần thân chính sẽ bị ném vào cống.
Sau khi bỏ đi cánh tay, một phần thân phụ nữ có thể vừa vặn được thả xuống ống cống.
Đây là kinh nghiệm được tích lũy từ những vụ án trước và thường được ghi lại trong hồ sơ. Hung thủ sẽ không nắm được những thông tin này. Bọn chúng thường tự cho mình thông minh, sẽ chọn cách xử lý mà chúng cho là tiện lợi nhất.
Chính khoảng cách thông tin này đã trở thành chìa khóa để cảnh sát phá án.
Sau vài ngày, Từ Chí và Văn Văn tìm thấy phần thân chính ở một đường cống tại ngoại ô. Phần thi thể không có đầu khiến việc xác định thông tin cơ bản của nạn nhân rất khó khăn.
Người kéo thi thể lên đã nôn cả buổi chiều. Đường cống vốn đã có mùi khó chịu, dù được trang bị đầy đủ nhưng họ vẫn không chịu nổi sự kết hợp giữa mùi hôi của cống và xác chết.
Văn Văn và Từ Chí cả ngày không ăn uống gì, cảm giác buồn nôn và choáng váng bao trùm. Ngay cả Văn Văn, người ngày thường rất khỏe mạnh cũng không chịu nổi sự tra tấn này.
Chỉ có các anh em trong đội pháp y vẫn giữ được tinh thần tốt. Văn Văn lúc này quay sang giơ ngón tay cái về phía họ, như muốn nói "đỉnh!".
Việc điều tra danh sách người mất tích không có tiến triển gì. Hiện tại chỉ xác định được đây là thi thể của một phụ nữ, độ tuổi từ 20 đến 30. Do thi thể bị ngâm nước quá lâu nên thời gian pháp y đưa ra báo cáo cũng bị kéo dài hơn bình thường.
Sau khi vụ án phân xác được phát hiện, người dân huyện Trần Châu trở nên hoang mang, đặc biệt là cánh phụ nữ. Sau 6 giờ tối, hầu như không thấy bóng dáng cô gái nào trên đường. Có người vì sợ hãi mà thậm chí đã nghỉ việc hoặc chuyển nhà đi nơi khác.
Triệu Huyền cũng là phụ nữ, nhưng thời gian tan làm của cô lại càng ngày càng muộn. Đèn trong văn phòng của Lý Giai Trinh cũng thường xuyên sáng thâu đêm. Gần đây, Lý Giai Trinh là người đưa Triệu Huyền về nhà, tuy không có nguy hiểm gì nhưng đúng là rất vất vả.
"Đội phó Lý, tôi đã tìm được một tiệm làm móng trong huyện. Chị xem, kiểu móng này có giống với móng tay của nạn nhân không?"
Đã hơn 9 giờ, Triệu Huyền gõ cánh cửa đang mở rồi bước vào văn phòng của Lý Giai Trinh.
"Để tôi xem." Lý Giai Trinh cầm lấy điện thoại của Triệu Huyền. Đó là một tiệm làm móng kiểu Nhật
-Hàn, hình ảnh trên trang chính vừa được cập nhật cách đây vài ngày. Kiểu dáng là đá mắt mèo màu hồng, quả thật giống đến chín phần so với móng tay của nạn nhân.
"Rất giống." Lý Giai Trinh gật đầu tán thành: "Ngày mai tôi sẽ cùng Văn Văn đến tiệm này xem thử. Ấy, thôi để cô đi với tôi. Cô chắc sẽ hợp hơn là Văn Văn."
Với những nơi làm dịch vụ cho phụ nữ như thế này, việc Triệu Huyền đi sẽ tự nhiên hơn so với Văn Văn.
"Được, tôi sẽ gửi vị trí và tên tiệm cho chị."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!