Tối thứ sáu, Chu Lãng và Tống Ý Dung chuẩn bị đến khu Song Duyên tìm phòng thuê.
Tìm phòng cũng không phải là việc dễ dàng, hai người ra ngoài hai ngày cuối tuần không có vấn đề gì, nhưng để mèo nhỏ ở nhà một mình, Tống Ý Dung không yên tâm.
Giản Nhiễm không ở trấn Bán Kiều, Tống Ý Dung cũng không biết tìm ai hỗ trợ.
Chu Lãng bế mèo lên, vuốt vuốt nó, nói: "Lỗ Lỗ rất ngoan, để anh hỏi ba mẹ anh thử xem.
"Tống Ý Dung đang đứng dựa vào khung cửa, nghe vậy thì đứng thẳng lên, do dự nói:"Chú và dì…. sẽ đồng ý sao?
"Chu Lãng khom lưng hôn sườn mặt cậu, dịu dàng nói:"Sẽ đồng ý.
"Chu Lãng cứ như vậy mà ôm mèo đi về nhà mình, Tống Ý Dung đứng ở cổng nhà nhìn ra, trong lòng có hơi bất an. Mèo nhỏ bị ôm đến chỗ lạ, có chút không thích ứng, nhưng nó ngửi được mùi vị quen thuộc, dần dần không còn sợ hãi, chui đầu ra khỏi ghế dựa, bắt đầu tò mò mà nhìn ngó xung quanh. Phương Văn Tú vừa về đến nhà, liền nhìn thấy một con mèo tròn vo với cặp mắt đang dáo dác nhìn trái nhìn phải, sửng sốt một lúc lâu, mới nói:"Đây là mèo của tiểu Tống hả?Chu Lãngdạ" một tiếng,
"Mẹ, mèo nhỏ hình như rất thích mẹ."
Phương Văn Tú cúi đầu nhìn, mèo mập nhỏ rất thức thời mà bò đến cạnh chân bà duỗi người, lông mi thật dài chớp chớp, thoạt nhìn là một con mèo kiêu kỳ.
Bà nhìn một hồi, dời mắt đi: "Nếu nó cào mẹ thì phải làm sao?Chu Lãng dụ dỗ nói:Mẹ cứ sờ nó trước đi, sau đó lại nói tiếp.
"Phương Văn Tú cười mắng:"Chỉ biết dụ dỗ mẹ.
"Chu Lãng cong cong khóe môi, Phương Văn Tú thử vươn tay, mèo nhỏ liền ngoan ngoãn thò đầu qua, bộ dáng kia như nói: bà cứ vuốt thoải mái đi. Chu Lãng lại nói:"Nó tên là Lỗ Lỗ, lúc trước là mèo hoang, Tống Ý Dung đã nhận nuôi nó.
"Bộ lông của mèo nhỏ sạch sẽ lại mềm mại, vừa nhìn đã biết được chăm sóc rất tốt, động tác vuốt mèo của Phương Văn Tú hơi ngừng, nói:"Tiểu Tống vậy mà tốt bụng….Chu Lãng cười nói:Em ấy rất lương thiện.
"Phương Văn Tú vuốt mèo đến nghiện, thúc giục nói:"Được rồi, con đừng ở đây nữa, đi làm việc của mình đi.
"Chu Lãng ngồi xổm xuống xoa xoa đầu mèo, nói:"Vậy, con giao mèo nhỏ cho mẹ.Phương Văn Túừmột tiếng. ____Chỉ như vậy?
"Tống Ý Dung không dám tin mà hỏi, cậu cho rằng nên có gì đó xảy ra. Chu Lãng nói:"Mẹ của anh mạnh miệng mềm lòng, sau này em tiếp xúc với bà nhiều hơn sẽ hiểu.
"Tống Ý Dung tựa lưng vào ghế ngồi, đặt mu bàn chân lên đùi Chu Lãng, từ từ nhắm mắt lại. Cơ bắp trên người Chu Lãng căng thẳng lên, theo bản năng dùng tay nắm lấy chân cậu, chân bị nắm chặt có hơi ngứa, cậu hô lên:"Anh làm gì vậy?
Em không động đậy được nè.Chu Lãng rầu rĩ màà
"một tiếng, tay vẫn không buông. Một lát sau, anh nói:"Anh muốn mua xe.
"Tống Ý Dung dùng mu bàn chân cọ cọ lòng bàn tay Chu Lãng nói:"Sao lại đột nhiên muốn mua xe?
"Chu Lãng nhíu mày, nói:"Không thể để em ngồi xe máy hứng gió lạnh khi mùa đông đến được.
"Tống Ý Dung cười hai tiếng, từ sô pha bò dậy, hai chân bước qua, ngồi lên đùi Chu Lãng, hai cánh tay trắng nõn vòng lấy cổ anh, nói:"Vậy thì mua đi, đừng mua đắt quá, không phải đi bộ là được rồi.
"Cằm Chu Lãng đặt trên vai Tống Ý Dung, mùi hương nhàn nhạt phảng phất trước mũi anh, nói:"Ừ.
"Tống Ý Dung kéo kéo tóc Chu Lãng, ngón tay sờ tới sờ lui trên đầu anh:"Nói nghe nè,
"anh" đây cũng có tiền tiết kiệm, nếu cảm thấy khó quá, "anh" sẽ nuôi cưng nha, chó nhỏ!"
Lỗ tai Chu Lãng cũng bị Tống Ý Dung sờ, ngón tay mềm mềm của cậu vòng lên vòng xuống vành tai anh, giống như thưởng thức một món đồ chơi mới lạ.
Lúc trước hai người nói chuyện phiếm với nhau cũng đã biết được tuổi tác của đối phương, Tống Ý Dung nhỏ hơn Chu Lãng một tuổi, đúng ra nên xưng là em.
Bình thường Chu Lãng đều tùy ý để cậu muốn gọi sao thì gọi, nhưng hôm nay lại không như mọi ngày, Chu Lãng nghiêng đầu nhìn thẳng vào môi Tống Ý Dung hỏi: "Tống Ý Dung, ai là anh hả?
"Tống Ý Dung nhìn Chu Lãng, tính trẻ con lại nổi lên, cố ý dùng môi cọ cọ lên lớp râu nhợt nhạt của anh, nói:"Sao? Không thích anh phải không? Được thôi, anh đi nha cưng.
"Nói xong thì giả vờ muốn rời khỏi đùi Chu Lãng. Nhưng trong nháy mắt, Chu Lãng đã giữ ót Tống Ý Dung lại, kéo cái trán của cậu đến gần hơn, thấp giọng nói:"Được rồi, anh hai, em hôn anh được không?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!