Chương 71: Thiếu Phi Thanh Khâu

Ngày kết hôn trùng hợp cũng là Giải xuân ở Thanh Khâu.

Băng tuyết tan sau một đêm, thiên sơn phùng xuân, cỏ sắc xanh tươi.

Trong thần điện Thanh Khâu, hồng lụa trải dài một mảnh vui mừng.

Chu Song Song ngồi trước gương đồng, tùy ý để Doanh Hoa làm tóc ở phía sau, còn Thuấn Hoa bên cạnh giúp cô chọn trang sức.

Hai chị em lâu lắm rồi mới gặp nhau nên nhất thời cảm động, cười nói không ngừng.

Chu Song Song nghe hai người nói chuyện, mí mắt không nhịn được mà nhắm lại, từng chút từng chút, cũng không biết cô đã ngủ thiếp đi từ lúc nào.

Tinh thần cô ngày càng không tốt, thời gian tỉnh táo không còn nhiều, Thuấn Hoa và Doanh Hoa thấy cô ngủ thì làm nhẹ lại.

Cô ngủ giấc này sau khi tỉnh lại thì sắc trời cũng đã tối mờ.

Đêm nay chính là ngày đặc biệt quan trọng của Thanh khâu trong mấy nghìn năm qua.

Con dân Thanh Khâu thức trắng đêm vui mừng không chịu ngủ.

Thiếu Quân Thanh Khâu kết hôn là chuyện lớn ở thiên ngoại cảnh, có không ít người lại đây chúc mừng, trong đó cũng bao gồm Phong Dương Tân của núi Hà Ấm.

Cố Cảnh Thanh vừa thấy Phong Dương Tân thì mời ông vào bên trong trò chuyện.

Hai vị Thần Quân ngồi đối diện nhau, trong tay mỗi người bưng ly trà, khó hiểu nhìn đối phương cười.

"Chúc mừng Dương Tân Thần Quân đã có một đứa cháu rể.

" Cố Cảnh Thanh bưng ly trà hướng về phía Phong Dương Tân, trong giọng nói tràn đầy ý cười.

Phong Dương Tân nghe những lời này thì lắc đầu, cười than, "Ta chưa bao giờ nghĩ sẽ có một ngày như vậy! "

Nhiều năm trôi qua, nỗi đau mất cháu gái Thiên Lộ vẫn hoài đau đớn.

Ông cũng không nghĩ tới sẽ có một ngày được thấy cháu gái nhỏ thành lập gia đình.

Cho dù bây giờ giữa hai người đã không còn quan hệ máu mủ, cho dù duyên phận của hai người đã sớm dừng lại một hoàng tuyền luân hồi.

Nhưng hôm nay thấy giá nến đỏ vui đường, trong lòng ông cũng cảm động rất nhiều, không khống chế được ưu tư.

Cả đời này của ông tuy tu thành tiên nhưng rốt cuộc gia đình tan vỡ.

Vợ vì cầu dung nhan mãi không già mà giết con trai con dâu, càng làm hại nhiều người vô tội.

Ông chỉ còn cách giết thê chứng đạo.

Trên thế gian này Phong Dương Tân chỉ còn lại đứa cháu gái nhỏ.

Mà bây giờ chỉ còn lại một mình.

"Hôm nay là ngày vui, Dương Tân Thần quan đừng quá đau buồn.

" Cố Cảnh Thanh mời một ly trà, nói.

Phong Dương Tân hồi phục tinh thần lại, gật đầu không nói gì.

Màn đêm buông xuống, đèn đuốc trong thần điện Thanh Khâu sáng chói.

Chu Song Song tỉnh lại, không biết tại sao mình lại nằm trên giường, trên người còn đắp một áo ngủ bằng gấm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!