Edit: DL – Beta: Chi
*****
Ngày 15 tháng tư, hôn lễ được tổ chức tại một hòn đảo ở phía Nam.
Do vị trí địa lý, thời tiết nơi này vào tháng Tư đã ấm hơn, muôn hoa đua nở.
Dựa theo tập tục của thành phố A, trước ngày cưới, cặp đôi sắp cưới sẽ không được gặp mặt. Vậy nên hôm qua, sau khi bay đến đảo, phụ huynh hai nhà đã ngay lập tức tách cả hai ra, thậm chí còn thuê hai khách sạn riêng biệt để ngăn bọn họ lén gặp nhau.
Tần Dĩ Hằng và Sở Nghĩa cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ, họ vẫn phối hợp đấy chứ. Bình thường lúc ở nhà, cả hai đều là con ngoan trò giỏi, sao đụng tới việc này, bọn họ lại trở thành hai đứa trẻ không vâng lời trong mắt phụ huynh vậy?
Ngày diễn ra hôn lễ, Sở Nghĩa dậy từ 6 giờ sáng, lần đầu tiên trong đời được trải nghiệm việc trang điểm.
Ngoại trừ hoa dùng trong lễ cưới và hình ảnh để trình chiếu, Sở Nghĩa và Tần Dĩ Hằng giao toàn bộ những việc còn lại cho bên tổ chức sự kiện, kể cả chuyện thuê chuyên viên trang điểm cho Sở Nghĩa.
"Làm đơn giản một chút là được, trước giờ tôi không trang điểm, sợ lại nhìn không quen."
Chuyên viên trang điểm "dạ" một tiếng: "Cậu Sở cứ yên tâm, tôi cũng không định trang điểm đậm cho cậu, da cậu đã đẹp sẵn rồi, tôi chỉ dặm thêm chút nền, che bớt quầng thâm mắt và tơ máu lờ mờ dưới da thôi."
Sở Nghĩa ngước mắt lên: "Đúng vậy, gần đây tôi ngủ không ngon lắm."
Sở Nghĩa trừng mắt nhìn hắn qua gương: "Mày lại nghĩ bậy nghĩ bạ gì thế?"
Sở Nghĩa: "Thế mày nói to thế làm gì?"
Sở Nghĩa giải thích: "Ngày mai sẽ đi chơi hai tuần với Tần Dĩ Hằng, tao phải làm việc bù trước."
Sở Nghĩa thản nhiên bĩu môi.
Đương nhiên, đúng là có việc phải làm nhưng cũng không nhiều đến vậy.
Bởi vì sắp kết hôn, Tiểu Triển và Dung Dung đã hỗ trợ cậu khá nhiều việc.
Sự trầm trồ ban nãy của Chương Khải thật ra cũng không hề sai.
Từ khi cậu tâm sự về việc mình thấy căng thẳng, Tần Dĩ Hằng liền không buông tha cho cậu.
Chuyện giải tỏa rồi cùng tắm này khiến việc tắm rửa trở nên không còn trong sáng nữa.
Lần nào cậu cũng mất hơn một tiếng trong phòng tắm, sau đó lại mất thêm vài tiếng nữa để anh lau khô rồi ôm cậu vào giường.
"Nhắm mắt lại một chút." Chuyên viên trang điểm nói với Sở Nghĩa.
Cậu nhắm hai mắt lại, không nghĩ nhiều.
"Kết hôn phức tạp không?" Đột nhiên, Chương Khải hỏi Sở Nghĩa.
Sở Nghĩa trả lời: "Cũng bình thường thôi, tuy có vẻ phải chuẩn bị rất nhiều việc, nhưng thật ra đến giờ tao và Tần Dĩ Hằng chẳng phải làm gì cả."
Sở Nghĩa mỉm cười: "Cũng có thể nói như vậy."
Nói về lịch trình kết hôn, Sở Nghĩa và Tần Dĩ Hằng đã chọn phương án đơn giản nhất.
Phân đoạn đón dâu đương nhiên phải có, nhưng bọn họ cần bàn bạc xem là ai tới đón ai, cuối cùng để Tần Dĩ Hằng tới đón Sở Nghĩa dựa vào yếu tố chiều cao.
Sau đó, nghĩ tới tính cách Tần Dĩ Hằng, cậu đề nghị lược bỏ phân đoạn chặn cửa.
Sở Nghĩa cảm thấy nếu để một người như anh hét to "anh yêu em" về phía cửa rồi đối phó với đủ loại tiết mục bát nháo, cuối cùng thậm chí còn phải quỳ xuống tỏ tình trước mặt bao người, cho dù Tần Dĩ Hằng không ngại, cậu cũng thấy thẹn thùng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!