Tô Hàn sờ sờ túi Càn Khôn của mình, hơi do dự.
Nếu như vào thời điểm khác, có lẽ ngay đến lôi đài hắn cũng chả lên, thẳng thừng nhận thua luôn.
Nhưng bây giờ hắn còn đang muốn trừng trị Quân Kiếm, nếu lúc này mà bị loại, thì sau làm sao tham gia được thi đấu xếp hạng?
Tô Hàn đang lưỡng lự, trên đài liền xuất hiện thêm một vị hồng y nữ tử.
Tô Hàn ngơ ngác.
Sau đó liền thấy hai mỹ nữ Cực Phong lao vào chiến đấu với nhau không chút khách khí.
Trên khán đài tiếng hò reo không ngớt, hiển nhiên được thưởng thức một màn thi đấu giữa ngự tỷ và loli khiến tất cả các đệ tử nam đều hưng phấn đến máu mũi phun trào.
Tô Hàn khẽ nghiêng đầu hỏi người bên cạnh:
"Ờ ừm… Không phải ta là số mười ba à?"
Giang Ninh Tiển đứng ngay sau lưng hắn, vội vã nhỏ giọng nói:
"Tiền… ờ… ngươi là số bảy, vừa mới đấu xong rồi."
Đấu rồi? Tô Hàn nhíu mày hỏi: Cùng ai?
Giang Ninh Tiển nói: Quân Kiếm─ Hắn nhận ra tiền bối chưa giải thích gì với Tô Hàn, liền nhỏ giọng thuật lại.
Tô Hàn giật mình.
Lúc này Quân Báo cũng đi tới, hắn nhìn Tô Hàn, chăm chú quan sát một lúc rồi mới mở miệng:
"Y bảo ta nói cảm ơn với ngươi."
Tô Hàn chậm nửa nhịp mới hoàn toàn hiểu rõ tình hình, nghe đến Quân Kiếm bị chỉnh đốn rất thảm, hắn thở phào nhẹ nhõm, tiếp đó tâm tình lại có chút phức tạp.
Tô Băng làm như vậy không nghi ngờ gì chắc chắn là vì hắn, trong lòng Tô Hàn nóng hôi hổi, thế nhưng lại không vui nổi.
Tất cả những chuyện liên quan đến phá hoại, hắn tình nguyện tự mình làm, cũng không muốn để tayTô Băng nhiễm thêm một giọt máu tanh nào nữa.
Nhưng làm thì cũng làm rồi, hơn nữa cũng là có lòng tốt, nếu hắn cứ cố truy vấn thì cũng không hay.
Tô Hàn khẽ thở dài, nhắm mắt lại nói với Tô Băng: Cám ơn.
Tô Băng không ngẩng đầu: Tiện tay thôi.
Tô Hàn cười:
"Đáng tiếc ta không được thấy bộ dạng bi thảm đó của Quân Kiếm."
"Nếu hiếu kì thì có thể đến Y Dược Đường tham quan thử," Nói xong Tô Băng lại bổ sung thêm,
"…Có lẽ gã ta thấy ngươi sẽ bị dọa ngất luôn."
Tô Hàn tưởng tưởng đến hình ảnh đó, bị chọc cho phì cười, lại nhìn nhìn Tô Băng đang vất vả đào trúc, chỉ cảm thấy trong lòng thật ấm áp.
Tô Băng như có cảm giác, y hơi ngẩng đầu, dưới ánh dương chói chang nhìn thấy nụ cười khiến người ta không nào nào dời nổi tầm mắt.
Thân thể trước kia của Tô Hàn có thể nói là cực hạn của tạo hóa, bất kể chỗ nào cũng hoàn mỹ nhất, đến con khổng tước lòe loẹt Lê Vi kia cũng bị gương mặt này mê hoặc đến thần hồn điên đảo, từ đó có thể thấy đẹp đến mức độ nào.
Nhưng Tô Băng không thèm để ý đến cái túi da này, thứ y thấy vẫn luôn khác biệt với những người khác.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!