Chương 37: (Vô Đề)

Đội Khí Phong thắng một lèo được hai mươi chín phần thưởng, nhưng lúc phát thưởng lại xảy ra chút vấn đề nho nhỏ.

Mỗi người hai mươi chín pháp khí trung phẩm, năm người chính là một trăm bốn mươi lăm món!

Đây kì thực cũng không tính là nhiều lắm, nếu như bình thường, các huynh đệ của Tàng Bảo Các bày tỏ: Vấn đề không lớn, hàng tồn thừa đủ.

Nhưng ngày Tàng Bảo Các mở cửa lần trước, xuất hiện một pháp khí thiên phẩm tự thành lập tiểu thế giới xong, một đám pháp khí trung hạ phẩm không còn hứng thú với cuộc đời, ngày ngày tự mình hại mình động một tý là đánh đập tàn nhẫn, không được nữa thì náo loạn bỏ nhà trốn đi, các sư huynh làm công tác phụ trách Tàng Bảo Các người người khổ không thể tả cứ phải mở mắt trừng trừng mà nhìn mấy trăm pháp khí trung phẩm tự tàn phá mình thành hạ phẩm…

Kể từ đó, Tàng Bảo Các trở nên thiếu hàng, hết lần này tới lần khác lại đụng phải bí cảnh Tả Vân số chín mươi chín, lượng nhu cầu lớn như vậy, các chủ Tàng Bảo Các thiếu chút nữa phủi tay mặc kệ.

Về sau vẫn là điện chủ Luyện Khí Điện đưa cho y một giải pháp:

"Động não tý, pháp khí không đủ, lấy điểm cống hiến góp vào."

Các chủ Tàng Bảo Các vỗ gáy một cái: Đúng nha!

Vì vậy y mặt dày mày dạn đến Tài Chính Đường xin xỏ điểm cống hiến, còn phái tiểu đồng tử bên cạnh mình đến chỗ đám Tô Hàn để làm thuyết khách.

Tiểu đồng tử vô cùng đáng yêu:

"Các vị sư huynh, pháp khí nặng nề chiếm nhiều diện tích, mà chưa kể hai mươi chín pháp khí các huynh cũng không dùng hết được, chi bằng cứ đổi thành điểm cống hiến? Các huynh dùng cũng tiện."

Tô Hàn không ý kiến gì với đề nghị này, có thể đổi thẳng thành linh thạch hắn càng vui hơn.

Quân Báo cũng tỏ vẻ đồng ý, hắn đã có Lôi Quang Kiếm rồi, lại thêm một đống pháp khí trung phẩm thực cũng chả để làm gì.

Tưởng Tinh nghĩ một lát hỏi:

"Có thể dùng hai mươi chín pháp khí trung phẩm đổi lấy một pháp khí thượng phẩm không?"

Tiểu đồng tử mỉm cười: Không được đâu.

Tưởng Tinh lẩm bẩm:

"Vậy thì ta muốn hai mươi chín pháp khí trung phẩm."

Tiểu đồng tử nhìn đáng yêu, kì thực bên trong đen ngòm:

"Thực không dám giấu diếm, pháp khí của Tàng Bảo Các tích trữ không đủ, số còn lại toàn là dưa méo táo nứt, nếu sư huynh không chê, ta đây liền đưa huynh hai mươi chín cái…"

Hắn còn chưa dứt lời, Tưởng Tinh lập tức nói:

"Sao lại không đủ hàng tồn? Tàng Bảo Các nhiều pháp khí như vậy cơ mà."

Tiểu đồng tử bán lãnh đạo có thể nói là ngựa quen đường cũ:

"Ta chỉ là một thằng nhóc làm chân chạy vặt, tình huống cụ thể cũng không rõ ràng lắm, chỉ biết chưởng sự nhà ta và điện chủ Luyện Khí Điện đóng cửa hàn huyên một lúc, đi ra liền nói cho ta biết hàng tồn không đủ, bảo ta mang điểm cống hiến ra thay pháp khí."

Tưởng Tinh: …

Tiểu đồng tử mỉm cười:

"Cơ bản chính là như vậy, sư huynh huynh xem mình muốn điểm cống hiến hay là muốn pháp khí?"

Nói thừa!

Muốn một đống dưa méo táo nứt bán thì chả bán được, chẳng phải là rầu chết người à.

Đương nhiên số điểm cống hiến mà tiểu đồng tử cho bọn họ cũng thực xa xỉ, trên cơ bản còn nhiều hơn cả số tiền bọn họ mang pháp khí trung phẩm ra ngoài bán, chỉ cần không phải người có ham mê đặc biệt với pháp khí, về cơ bản đều sẽ chọn điểm cống hiến, suy cho cùng giảm bớt được nhiều phiền phức.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!